QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 233

“Không. Cũng lạ là khi bị gí súng vào đầu, tôi sẽ làm những gì bị buộc

phải làm.”

“Tôi nghĩ đã đến lúc anh cần biết.” - Bond nói. - “Chiếc máy bay này

có chứa một lượng thuốc nổ lớn. Chúng ta sắp thả nó xuống Zlatoust-36,
cái kho dự trữ vũ khí hạt nhân lớn nhất nước Nga.”

“Ôi Chúa tôi.” - Mitchell sụp người xuống chiếc ghế phía trước.
“Nào, Ken.” - Bond nói. - “Vậy anh vẫn muốn tôi không cố làm gì kì

cục chứ?”

Tên lính gác ngồi bên cạnh vả vào miệng chàng. “Không nói chuyện.”

“Có chuyên gì vậy?” - Massoud bỏ trống buồng lái và đi dọc xuống lối

đi.

Hắn lôi khẩu Colt .45 từ trong lưng quần ra. Một loại vũ khí có sức

ngăn chặn lớn, Bond nghĩ, nhưng rất nguy hiểm ở độ cao này.

“Đứng lên.” - Massoud nói và chĩa nòng súng vào đầu của Bond.

“Tao không đi đâu hết.” - Bond nói.
“Đứng lên!” - Massoud gầm lên. Hắn chồm cả người qua tên lính gác

và chụp lấy cổ của Bond. Bond có thể đoán biết được thằng “đầu gấu” này
đã khống chế việc bảo kê và làm ăn gian lận trong cả ngôi chợ như thế nào.
Tên lính gác mở dây an toàn của Bond ra, và Bond vẫn giữ chặt hai tay ở
phía sau lưng, giữ chặt lấy sợi dây vừa mới bị cắt đứt.

Chàng để Massoud lôi qua người tên lính ngồi gần lối đi, nhưng khi

tay chàng kéo lê qua cổ của tên lính thì chàng thả ngay sợi dây ra và, với tất
cả sức lực của mình, dùng miếng thủy tinh vỡ cắt tĩnh mạch cảnh của hắn.
Máu phun bắn ra chiếc ghế phía trước trong khi tên lính kêu rú lên. Trong
khi hắn ngã ra phía trước, Bond chộp ngay lấy khẩu súng trong bao của
hắn, và xoay người thật nhanh trên gót chân, giáng mạnh báng súng đó vào
mặt của Massoud. Massoud đổ gục lên hàng ghế trống ở phía trên, ngất đi
ngay tức khắc. Trong khi đó, Bond đã kịp nhào người xuống sàn lối đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.