QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 27

trong văn phòng chắc chắn rất buồn tẻ: Chiếc bàn thư kí liên tục được các
mụ sồn sồn gớm chết thay nhau chiếm giữ, chỉ có vài tháng khuây khỏa với
một em tóc vàng ngon lành và có năng lực tuyệt vời với tên gọi Holly
Campbell, người vừa được ông M nhanh chóng đề bạt.

Bond rầu rĩ búng mẩu thuốc lá xuống đường và quay trở về khách sạn.

Lúc lấy chìa khóa, nhân viên tiếp tân đưa cho chàng một bức điện tín. Trên
đó chỉ có một hàng chữ đơn giản: “Khẩn. Gọi ngay cho Universal.”

Chàng lại quay ra ngoài và tiến tới một buồng điện thoại. Universal...

Chàng thấy thầm hài lòng vì sau nhiều thí nghiệm khác nhau, Cục đã dùng
lại cái tên ngụy trang cũ của mình. Chẳng có từ nào khác đối với chàng lại
có thể có cái sức mạnh kỳ dị đèn như thế. Trên đầu dây là một tiếng vang
lớn và một thoáng ngắt, sau đó là tiếng o o dài và trầm - dấu hiệu cho thấy
chàng đang bị sao nhãng.

Sau cùng chàng nghe thấy một giọng nói - từ xa xôi vọng đến, tuy bị

méo tiếng, song không thể lẫn được - của người mà chàng tôn trọng nhất
trên đời.

“Bond hả?”

“Dạ, thưa ngài.”
“Bữa tiệc đã xong rồi.”
“Gì ạ?”

“Chúng tôi cần cậu quay về. Bay chuyến sớm nhất ngày mai.”
“Thưa ngài, tôi nghĩ...”
“Một trong những chi nhánh bán hàng của chúng ta báo cáo có hoạt

động bất thường.”

“Ở đâu ạ?”
“Chi nhánh Paris. Dù vậy, các nhà nhập khẩu ở Trung Đông cũng đang

lên giá đó.”

“Thế còn kì nghỉ của tôi? Nó chưa kết thúc cho tới...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.