QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 30

Lúc mặc đồ sau khi tắm xong, chiếc sơmi sạch, bộ complê len xanh

nước biển và chiếc cravat len màu đen, Bond nghĩ cứ như là mình đang
mặc lại đồng phục vậy. Chàng vừa mới cạo râu trước khi rời khách sạn ở
Rome lúc sáu giờ sáng và cũng vừa mới cắt tóc cách đây một tuần. Có thể
lúc này trông chàng không thật như xưa, song ít nhất vẫn tề chỉnh.

Trong phòng khách, chàng lật qua đống thư dồn cục trông phát khiếp,

và ném thẳng gần nửa trong số đó vào sọt rác. Chàng hớp một ngụm cà phê
nóng bà May vừa pha, với lấy một điếu thuốc lá Balkan- Sobranie trong
chiếc hộp trên bàn nước.

“Nào, bà May.” - Chàng nói. - “Hãy cho tôi biết những gì đã xảy ra

khi tôi đi vắng.”

Bà May nghĩ một lát. “Cái lão già ấy đã vác xác trở về sau chuyến đi

vòng quanh thế giới rồi.”

“Chichester hả?”

“Đúng rồi. Đó là tên của lão đấy. Tuy vậy cũng đừng hỏi tôi toàn bộ

những chuyện đó có ý nghĩa gì. Và lão ta cũng về hưu rồi.”

“Tôi thấy lũ đàn ông thường cảm thấy cần phải khẳng định mình.” -

Bond nói. - “Ngay cả mấy lão già cũng vậy. Còn gì nữa không?”

“Cái đám ca sĩ nhạc pop ấy đã bị bắt vì dùng ma túy rồi.”

“Ban Beatles ấy hả?”
“Không, cái tụi để tóc dài tới vai chơi nhạc om xòm phát gớm ấy. Ban

Rolling Stones, có đúng không?”

“Thế là loại ma túy nào? Marijuana hả?”

“Hỏi tôi mà làm gì, ông Bond. Tôi chỉ biết đó là ma túy thôi.”
“Tôi biết. Có nhiều loại ma túy lắm.” - Bond dụi tắt điếu thuốc lá

trong chiếc gạt tàn. - “Trong khi tôi ra ngoài, bà làm ơn gọi nhà Morland và
bảo họ gửi cho tôi thêm một hộp nữa càng sớm càng tốt nhé. Có khi tôi lại
sắp phải đi xa nữa đấy.”

“Lại đi nữa?” - Bà May hỏi. - “Tôi tưởng ông sắp...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.