QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 32

“Một chuyến xả hơi thôi, Moneypenny. Hơi khác thường một chút. Dù

sao thì cũng vui, nhưng hơi quá lâu cho anh. Thế còn cô em gác cửa dễ
thương nhất của anh thì sao?”

“Em vẫn khỏe, cám ơn anh, James.”

Đúng vậy, cô nàng Moneypenny mặc bộ đồ sọc dích dắc màu trắng

đen đơn giản, bên trong là chiếc áo trắng có gài một chiếc ghim gắn mặt đá
ở cổ, ấy vậy mà mặt thì dạng bừng lên vẻ e lệ đầy xúc cảm.

Bond hất đầu hướng về phía cửa. “Thế còn bố già thì sao?”
Cô nàng Moneypenny suỵt một tiếng khẽ qua kẽ răng. “Nói thực với

anh, vẫn hơi đồng bóng. Bố ấy đã bắt đầu tập...” Nàng cong ngón tay ra
hiệu cho chàng lại gần hơn. Khi chàng cúi nghiêng đầu xuống, nàng nói
thầm vào tai chàng. Bond cảm thấy đôi môi của cô nàng chạm nhẹ trên má
mình.

“Yoga!” - Bond hét toáng lên. - “Ối trời đất quỷ thần...”
Moneypenny vừa cười vừa đưa ngón tay lên môi ra hiệu.
“Có phải cả thế giới đã phát rồ phát dại lên trong lúc tôi đi vắng phải

không?”

“Bình tĩnh, James, hãy cho em xem anh đang có gì trong chiếc giỏ

xách màu đỏ xinh xinh này nào.”

“Sôcôla đó.” - Bond nói. - “Ông M nhờ anh mang về từ Rome một ít

cho ông ấy.”

“James, anh có biết từ baci trong tiếng Ý nghĩa là gì không? Có nghĩa

nụ hôn đó.”

“Anh đoán chắc là cho vợ ông ấy.”
“Ôi, James, anh nên...”
“Suỵt, im nào...”

Trước khi cô nàng có thể phản kháng mạnh hơn thì cánh cửa nặng nề

bằng gỗ óc chó đã nhẹ nhàng mở bung ra, và Bond nhìn thấy ông M đứng
bên khung cửa, đầu ngoẹo sang một bên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.