QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 67

khi thấy nó trúng vào dây căng lưới và rơi nghiêng xuống phần sân dành
cho đánh đôi.

“Lỗi kép.” - Gorner nói. - “Thiên bất dung gian, ông có thấy như vậy

không?”

Bond bắt đầu cảm thấy điên tiết. Từ phía phần sân phát bóng, dùng hết

sức chàng giao một đường bóng chéo xa sang góc trái tay của địch thủ. “Ra
ngoài.” Lập tức một tiếng hô chắc chắn vang lên.

Ngay khi chàng vừa cuốn người chuẩn bị giao bóng lần thứ hai,

Gorner gọi giật lại: “Cẩn thận! Coi chừng phía sau ông kìa.”

“Cái gì?”

“Hình như có quả bóng ở ngay phía sau ông.”
“Tôi thấy tốt hơn nếu ông để tôi tự chú ý những chuyện này.”
“Tôi hiểu, ông Bond. Nhưng tôi không thể tha thứ cho mình nếu khách

của tôi gặp phải điều gì nguy hại. Thôi xin hãy cứ tiếp tục đi. Giao bóng lần
hai.”

Tennis, hơn hẳn hầu hết các môn thể thao, cần được chơi bằng trí não.

Cơn nóng giận sẽ là vô ích trừ phi nó có thể được dẫn dắt và chế ngự - như
một chìa khóa của việc tập trung.

Bond biết chàng phải thay đổi ván đối đầu với Gorner. Kể từ khi bắt

đầu tới giờ, chàng chẳng may mắn chút nào. Chàng đánh vướng lưới với số
lượng quá nhiều, trong đó chỉ có một vài quả bật sang bên kia để được đánh
lại, trong khi đó thì Gorner, ngay cả với những quả phát bóng bình thường,
cũng chẳng bị chạm lưới lần nào cả. Hơn thế nữa, hoàn toàn không có cơ
hội cho chàng đánh bóng chạm sát các đường biên. Từ giờ trở đi, mọi cú
đánh xuống sân của chàng đều chạm sân ít nhất là sáu mươi centimet. Với
những suy tính đó trong đầu, chàng bắt đầu chơi bỏ nhỏ nhiều hơn, bởi vì
chẳng có gì để bàn cãi nếu như bóng rơi xuống chạm sân chỉ cách lưới
khoảng trên dưới một mét. Bình thường, trong câu lạc bộ tennis người ta
khó có thể ghi được điểm bằng trò bỏ nhỏ này, thế nhưng cái cần là người
bỏ nhỏ phải luôn trong trạng thái sẵn sàng cao độ. Bond đã học được bài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.