QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 69

chúng khó bị tổn thương một cách thật lạ lùng.

Tới gần ghế trọng tài, chàng lấy trong tủ lạnh ra một chai Pschitt và

uống vài ngụm. Dù đã chơi hết bài bản của mình nhưng chàng lo Gorner sẽ
còn dùng những chiêu mới để tránh khả năng bị thua. Hắn chắc chắn sẽ
không từ bỏ bất cứ trò gì.

Gorner nhanh chóng quay trở về từ khu nhà của câu lạc bộ. “Ông

Bond, thứ lỗi cho tôi nhé. Nào chúng ta đang ở đâu nhỉ? Tôi đang giao
bóng hả?”

“Không. Tôi giao bóng. Tỉ số là 40-30. 5-3.”
“Ủa, tôi quên mất rồi sao? Thế giờ đã là set point rồi à?” Trong cái

giọng nghe có vẻ thành thật ấy lại thoáng có điệu bộ kẻ cả, làm như hắn
hoàn toàn không để ý tới những chuyện như tỉ số đó.

Bond lặng thinh. Chàng đã cho Gorner nếm quá nhiều cú trái tay, do

vậy lúc này phải có món mới. Ngắm kĩ mục tiêu, chàng giao mạnh bóng
vào giữa sân. Gorner đoán trúng chỗ, nhưng cú giao bóng của Bond lại
trúng ngay vào vạch kẻ giữa sân - một dải băng nhỏ nhưng đàng hoàng nằm
trên sân - rồi vụng về nảy ngược lên ngang ngực Gorner làm hắn đánh hụt
bóng vào chân lưới. Đó là một chút xíu may mắn mà Bond đã có được
trong suốt cả buổi sáng, và hoàn toàn không có cơ hội cho Gorner có thể
gào lên “Ra ngoài” cho cú giao bóng này vì chính dải băng vạch sân là
nguyên nhân cho cú nảy bóng khó chịu đó.

Khi cả hai ngồi nghỉ, Gorner nói: “Này ông Bond, hóa ra ông cũng là

tay vợt cừ đấy, đúng không?”

“Như vậy ông có lo không?”

“Ngược lại là khác.” - Gorner đứng nghiêng người và làm vài động tác

vặn vẹo. - “Tôi muốn đề nghị chúng ta tăng tiền cá độ lên một chút.”

Hắn không nhìn Bond trong khi nói, mà chỉ chăm chú chỉnh lại dây

vợt của mình.

“Được thôi.” - Bond trả lời. - “Khoản đó đang là 100 pound, đúng

không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.