QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 77

“Anh có thích ăn tôm cua không?” - Scarlett hỏi. - “Ở đây có đủ món

ngon tuyệt để lựa chọn nè. Tôm hùm, cua và những con gì nho nhỏ có cái
mặt dèn dẹt đầy gai trông cứ như cái gã Chagrin ấy nữa... Và họ đánh món
sốt mayonnaise này tuyệt lắm, ngon nhất Paris đấy. Em sẽ gọi món luôn
cho anh nhé. Anh tin tưởng em chứ?”

“Tin tưởng em hả? Có bao giờ anh chưa tin em đâu? Rồi chúng mình

sẽ nói chuyện công việc nhé.” - Bond nói.

“Đương nhiên là như vậy rồi.”
Bond cảm thấy phấn chấn về trận tennis và cũng đói nữa. Người bồi

bàn mang tới chai champagne Dom Pérignon và ít trái ôliu. Dòng bọt rượu
lạnh ngắt trôi xèo xèo xuống cổ họng khát khô của Bond.

“Nào Scarlett, anh muốn nghe em kể hết về Tiến sĩ Julius Gorner.”

“Lần đầu tiên em nghe về hắn là từ cha em, ông Alexandr,” Scarlett

vừa nói vừa lôi đuôi con tôm hùm ra khỏi vỏ. “Ông nội em đến nước Anh
trong thời kì Cách mạng Nga. Ông có điền trang ở gần St Petersburg và
một ngôi nhà ở Moscow. Ông là một kĩ sư được đào tạo cẩn thận và đã thu
xếp mang theo được một số tiền của gia đình ra khỏi nước Nga, mua một
căn nhà ở gần Cambridge. Cha em mới chỉ lên bảy khi chạy khỏi nước
Nga, và ông chẳng nhớ gì nhiều về nơi ấy cả. Ông trở thành người nói được
hai thứ tiếng Anh và Nga, rồi được theo học những trường danh tiếng để
cuối cùng trở thành ủy viên ban giám đốc của trường Đại học Cambridge,
nơi ông dạy môn kinh tế. Trong thời gian chiến tranh ông làm cho Tình báo
Quân đội Anh, rồi sau đó được trao một vị trí cao trong trường Đại học
Oxford, nơi ông đã gặp Gorner, người đến học ở đó như một sinh viên lớn
tuổi.”

“Như vậy cha em có dạy cho Gorner à?”
“Vâng, dù rằng hắn nói hắn là một sinh viên thiếu tinh thần tiếp thu,

và miễn cưỡng thừa nhận rằng chẳng có cái gì mà hắn lại chưa biết cả.”

“Nhưng hắn rất thông minh?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.