QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 100

Mắt phải của Dương Nguyên Nhất còn đang nảy lên không ngừng, cậu

nâng người trông coi dậy, nói với Vương Tiểu Hồng: "Rời khỏi nơi này
trước, chú ý đừng dựa vào tường." Lão bá trông coi bị dọa đến mềm chân
không đi được, dường như là bị hai người họ nửa kéo nửa tha rời khỏi Bất
Câu Lâu.

Mà lúc xuống cầu thang còn bị Liệt Phùng Nữ đánh lén mấy lần, cầu

thang một bên dựa tường, phàm là có khe hở đều phải cẩn thận một chút..
Khó khăn lắm mới an toàn rời khỏi Bất Câu Lâu, lão bá trông coi lại không
chịu rời đi.

Vương Tiểu Hồng không hiểu nổi: "Bên trong có giấu quái vật, ông

không sợ bị kéo vào trong vách tường, xương cốt cả người bị bẻ gẫy dập
nát, chết trong đau đớn sao?"

Lão bá mở nửa mắt, trên thực tế đã không thấy rõ người. Ông run run

rẩy rẩy nói rằng: "Tôi sợ quỷ, sợ quái vật, nhưng tôi đã bước nửa bước vào
quan tài rồi, cũng sẽ không sợ chết. Tôi trông coi Bất Câu Lâu, không thể
tự tiện rời đi, sẽ vi phạm quy củ."

Mắt phải của Dương Nguyên Nhất đã không nảy nữa, chỉ hỏi: "Quy củ

còn quan trọng hơn mạng?"

Lão bá: "Vậy phải xem là quy củ gì. Quy củ Thẩm gia, là quy củ của

Thiên Công Từ, quy củ Thiên Công Từ chính là ý chỉ của trời, ý chỉ của
thần linh." Ông xoay người đi về phía Bất Câu Lâu, vừa đi vừa dò đường,
nói lải nhải: "Ông trời phù hộ Thẩm gia, không có quái vật xuất hiện.Tôi ở
trong này nhìn bốn mươi mấy năm, không phải sống rất tốt sao."

Bốn mươi mấy năm? Dương Nguyên Nhất ngước mắt nhìn: "Lúc nãy

ông bị dọa sợ tới mức mềm chân."

Lão bá xấu hổ: "Già rồi không sợ hãi, nhất thời không phản ứng kịp...

Đúng rồi, các người là ai?" Không đợi Dương Nguyên Nhất giải thích, ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.