QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 199

lên tiếng: "Đêm qua tôi gặp được con quái vật kia! Đó là một phụ nữ cao
đến hai mét, đột nhiên xuất hiện trên cửa phòng tắm, ban đầu tôi còn tưởng
là vợ mình, kết quả đột nhiên bị tập kích. Các người xem —— xem cổ với
cánh tay tôi đi, bầm đen một mảng, còn có vết thương lớn chừng miệng
chén. Nếu như sâu thêm chút nữa thì cổ tôi đứt luôn rồi."

Trịnh tiên sinh vạch vết thương cho hai người xem, bầm tím, như là bị

bóp cổ rất mạnh. Từ bả vai đến cổ quả thật có vết thương, đã dùng băng
gạc băng lại. Mặc dù không thê thảm như Trịnh tiên sinh kể lể nhưng vết
thương quả thật rất nặng.

"Lúc đó tôi đang tắm vòi sen. Hơi nước rất dày, cửa phòng tắm nhà

chúng tôi còn là loại kính mờ. Hơi nước bốc lên, tôi liền thấy ảnh ngược
bóng đen trên thủy tinh. Mới đầu không nghĩ quá nhiều, nhưng sau đó lại
cảm thấy không đúng. Cái bóng kia rất lớn, tôi cho rằng... Ặc, ha ha, tưởng
là nhân tình. Dưới cơn nóng giận mới mở cửa xông ra ngoài, trực tiếp va
vào con quái vật kia.

"Đó là một phụ nữ rất cao lớn, cả người ướt sũng, hôi kinh khủng. Mắt

chỉ có tròng trắng, đặc biệt khủng bố. Cô ta bóp vai tôi, kéo tôi đập đầu vào
tường, đập lên mặt kính. Mặt kính vỡ, mảnh nhỏ thủy tinh cứa lên cổ tôi,
tôi cầm vụn thủy tinh ném lung tung vào cổ họng cô ta. Cô ta hét lên một
tiếng rồi chạy, nhưng khẳng định cô ta còn quay lại." Trịnh tiên sinh vừa
hoảng loạn vừa khẳng định: "Lúc cô ta chạy —— từ ban công hơn mười
tầng nhảy xuống đất, lúc nhảy xuống còn quay đầu nhìn tôi, cô ta nhớ kỹ
tôi!"

Lúc này Ngụy Duyên Khanh đeo khẩu trang, dựa lưng vào ghế, hai tay

đặt lên đầu gối, đôi mắt đen sâu thẳm lại cực kỳ lãnh đạm nhìn Trịnh tiên
sinh: "Anh có nghe được tiếng rên rỉ không?"

Trịnh tiên sinh sửng sốt: "Rên rỉ gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.