QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 287

Trợ lý hiểu ý: “Một tiểu minh tinh, lúc nào cô ta cũng rảnh —— ngài

thấy đêm nay thế nào?”

Diêu Thành không trả lời, ngầm đồng ý.

Chân dài của Ngụy Diên Khanh sải bước vào khách sạn năm sao trong

Casino Hotel, quẹt thẻ đăng ký mướn phòng rồi đi tới thang máy. Đi được
mấy bước thì phát hiện Dương Nguyên Nhất không đuổi kịp, anh quay đầu
lại hỏi: “Không đi sao?”

Dương Nguyên Nhất giật giật thái dương: “Sếp, anh mệt lắm hả?”

Cậu cho rằng đến Casino Hotel cho dù không phải vì tra án thì chí ít

cũng là đến chơi bời, nhưng mà mục tiêu của Ngụy Diên Khanh rõ ràng là
đi thẳng đến khách sạn.

Ngụy Diên Khanh rũ mắt: “Nghỉ ngơi đầy đủ, buổi tối mới có tinh

thần.” Anh hơi suy nghĩ, lấy từ trong túi ra một tấm thẻ đưa cho Dương
Nguyên Nhất: “Nếu em không muốn ngủ thì đi dạo đi. Thích cái gì thì mua,
tôi trả tiền.”

Dương Nguyên Nhất nhụt chí, lắc đầu: “Thôi, tôi không có gì muốn

mua.”

Cậu theo Ngụy Diên Khanh vào phòng khách sạn, nằm trên sô pha

mềm như nhung, lấy di động ra chơi game. Cậu quay đầu lại thì thấy Ngụy
Diên Khanh đã nằm trên giường, trong phòng yên tĩnh chỉ còn lại âm thanh
của trò chơi.

Dương Nguyên Nhất tắt tiếng đi, ở văn phòng thám tử hơn hai tháng,

đặc biệt là ngủ sát vách với Ngụy Diên Khanh nên cậu biết Ngụy Diên
Khanh rất khó ngủ, bình thường không ngủ đủ giấc. Chỉ cần một chút ánh
sáng, tiếng động cùng âm thanh hơi nhỏ sẽ đánh thức anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.