QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 340

ấy nói với em ảnh ở trấn Hòa Bình, giọng nói rất hoảng sợ còn cầu cứu em.
Hai năm qua em đều dành ra một tháng mỗi năm đến nơi này điều tra, năm
ngoái không tra được gì, năm nay em phát hiện thì ra có hai người ở trấn
Hòa Bình. Mới vừa nãy gặp được Ngô Úy tiên sinh ở chỗ thuê xe, em lập
tức hỏi thăm, phát hiện cùng đường nên theo tới.”

Dương Nguyên Nhất lấy chứng minh thư trong balo hắn ra: “Không

nói dối.”

Triệu Gia Quang tức giận buông Đậu Khải Nguyên ra, thái độ vẫn là

không tin: “Ban đầu là anh của mày lừa năm người của thầy Đổng bao gồm
anh tao, bây giờ bọn họ không rõ tung tích. Mày còn không biết xấu hổ
xuất hiện ở đây?”

Đậu Khải Nguyên đau khổ nói: “Em cũng không biết tình hình cụ thể

—— aiz, ngay từ đầu anh em đã gọi điện cho em cầu cứu, em như lọt vào
sương mù không biết gì, sau này anh ấy mất tích, tìm kiểu gì cũng không
tìm được. Được rồi, các anh là ai?”

Dương Nguyên Nhất giới thiệu Đổng Dũng Phong và Triệu Gia

Quang, quay sang nói với hai người họ: “Cậu ta chắc không phải người trấn
Hòa Bình, đa số người của trấn Hòa Bình cũ đều mang họ Từ, Chu.”

Đậu Khải Nguyên lắc lắc cánh tay tê dại, nói: “Em biết thầy Đổng,

ban đầu thời sự phát tin mọi người gặp tai nạn, em đã chú ý tới, không biết
tại sao em luôn cảm thấy có liên quan đến việc anh em mất tích. Nói thật,
sau khi điều tra em mới phát hiện, thì ra không chỉ có bốn người kia mất
tích. Ban đầu anh em và mấy người bạn học cũng đến huyện Ngô du lịch,
sau đó đột nhiên mất tích, đến nay vẫn không có tin tức.”

Dương Nguyên Nhất: “Còn có những người khác mất tích?”

Đậu Khải Nguyên: “Cứ liên tục mất tích rất nhiều người, là du khách

đến từ các nơi. Đa phần là bốn năm người tổ chức thành đoàn, thanh niên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.