QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 371

“Rất lâu trước đây, trong nhà thờ tổ bỏ hoang đã từng xảy ra chuyện gì

đó. Tôi biết một chút, nhưng không rõ lắm. Bởi vì thật sự đã qua rất lâu,
oán linh tìm kiếm tế phẩm ở trấn Hòa Bình, xuất hiện vào mấy mươi năm
trước. Chị gái là nhóm người đầu tiên bị giết, khi đó không ai dự liệu được
sẽ xảy ra loại chuyện này.”

Mấy mươi năm trước, trấn Hòa Bình không biết tại sao lại tách ra,

người họ khác và một số người hai họ Từ, Chu rời đi, đến bờ bên kia hồ
nước xây dựng lại trấn Hòa Bình. Những người dân càn lại tiếp tục canh
giữ ở trấn Hòa Bình, càng khinh những người chuyển đi, quan hệ hai bên
rất căng thẳng. Vào một buổi sáng mấy chục năm trước, bỗng nhiên xuất
hiện sương mù dày đặc, bao phủ trấn Hòa Bình, mưa dầm liên miên, tử
vong vô số.

Tin đồn oán linh trả thù lưu truyền trong trấn, có vài người muốn chạy

nhưng lại chết giữa đường. Những người còn lại cũng không dám hành
động thiếu suy nghĩ, như chim sợ cành cong nơm nớp chờ chết. Đôi lúc có
du khách lỡ đi vào cũng bị giết chết. Dân trong trấn phát hiện có cách để
thoát chết, mà bọn họ không ra được, du khách bên ngoài lại có thể chạy
vào, còn có thể mang tới tế phẩm mới.

“Dâng tính mạng vô tội cho oán linh, hòa hoãn cơn giận của nó, cho

nên người bên ngoài đều được gọi là tế phẩm.”

Dương Nguyên Nhất: “Tại sao cô nói tôi biết những thứ này?”

Trên mặt Chu Cầm xuất hiện sắc thái mờ mịt: “Không biết. Có thể là

cảm thấy không thú vị, có thể là nhất thời đồng tình.”

Kỳ thực không thể nói rõ, cô không giống những thế hệ trước trong

trấn điên cuồng thèm khát sự sống. Cô vừa sinh ra đã biết chính mình
không thể rời khỏi trấn Hòa Bình, thời khắc tử vong xoay quanh đỉnh đầu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.