QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 372

nhìn thấy rất nhiều người lúc đến gần đường ranh sinh tử thì hoàn toàn sụp
đổ, trở nên chết lặng.

Chu Cầm suy nghĩ một chút, lại nói cho cậu, nếu như nghe được ca

dao thì phải chạy nhanh lên, không nên trả lời lại. Sau đó nhắc nhở cậu, bảo
cái người vừa đi vệ sinh kia không nên tùy tiện hứa hẹn, nếu như làm
không được sẽ phải bị trừng phạt nghiêm khắc.

Dương Nguyên Nhất bỗng nhiên giãn mặt mỉm cười: “Lúc nãy là cô

nhắc nhở hắn?”

Chu Cầm gật đầu: “Hắn vô cùng hoảng sợ.”

Chu Cầm nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi cười của Dương Nguyên

Nhất, có chút kinh ngạc sau khi cậu biết chân tướng mà vẫn còn cười được,
giống như oán linh khủng bố nguy hiểm cũng không đáng sợ gì. Cậu không
giống những người khác, họ xem những lời cô nói như trò đùa, cũng không
giống một số người sau khi biết chân tướng nhìn cô như nhìn kẻ thù.

“Cậu không sợ, không ghét tôi sao?”

Dương Nguyên Nhất: “Đến lúc nào đó, tôi cũng biết thôi.” Cậu nói lời

cảm tạ với Chu Cầm.

Cả người Chu Cầm cứng đờ, bối rối không biết làm sao: “Không,

không cần. Tôi đi trước, cậu… Các cậu không nên chạy lung tung. Chờ
hừng đông mưa tạnh, nếu như nhân số đã đủ, mọi người có thể đi.”

Nói xong, cô vội vàng xoay người bỏ đi. Đi được một đoạn, cô quay

đầu lại nhìn Dương Nguyên Nhất, chớp mắt nhìn, bỗng nhiên hiểu ra tại
sao muốn nói cho cậu biết chân tướng. Có lẽ là, không đành lòng đi.

Dương Nguyên Nhất trở về phòng, kể lại như lời Chu Cầm đã nói, nói

với Đậu Khải Nguyên: “Cô ấy có lòng nhắc nhở cậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.