QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 404

Hai người vội vàng chạy về nhà thờ tổ, gặp được cả nhà trưởng trấn ở

cửa chính. Ở xa xa đã thấy Chu Mạo Tài đẩy Chu Cầm ra ngoài, Chu Cầm
bị bất ngờ thét lên. Dương Nguyên Nhất nhíu mày, dùng tốc độ nhanh hơn
chạy tới mới phát hiện có bảy đứa trẻ đang đứng ở nơi khuất tầm mắt.

Trong đó ba đứa cầm lần lượt dao nhỏ, kéo và móc sắt, bốn đứa khác

đang giữ tay chân của Chu Cầm. Đứa nhỏ cầm dao đang định cắt cổ Chu
Cầm, một thanh baton phá không mà đến đập trúng gáy nó. Gáy của đứa
nhỏ lõm xuống, nhưng nó không cảm thấy đau đớn gì, lạnh lùng quay đầu
nhìn trực diện Dương Nguyên Nhất.

Sáu đứa trẻ còn lại đều quay đầu, sau đó buông Chu Cầm ra. Chu Cầm

dùng cả tay chân bò về phía Dương Nguyên Nhất, mà Chu Mạo Tài lại vội
la lên: “Giết bọn chúng đi! Giết chết đám du khách này đi!”

Bảy đứa trẻ cùng quay đầu lại, ánh mắt âm trầm nhìn Chu Mạo Tài.

Chu Mạo Tài sợ đến mức run lên, vội vã chen chúc với trưởng trấn, Chu Từ
Thị và ba đứa trẻ vào nhà thờ tổ. Mà lúc bước lên bậc thang kia, Chu Mạo
Tài đạp hụt trẹo chân, té lăn trên đất, khi hắn nhe răng trợn mắt đứng lên thì
phát hiện trên đỉnh đầu có một đứa trẻ đang mỉm cười nhìn hắn.

Chu Mạo Tài hồi hộp, chợt cảm thấy không tốt, vô thức cầu cứu,

nhưng còn chưa kịp la lên thì phát hiện cha già cùng vợ con đã vội vàng
đóng cửa lại. Mà Dương Nguyên Nhất, Ngô Úy và Chu Cầm được cứu
cũng đã vào nhà thờ tổ bằng cửa hông. Giờ phút này, không ai có thể cứu
hắn.

Khi tay chân bị túm lấy, Chu Mạo Tài liều mạng giãy giụa nhưng vẫn

bị cắt cổ rất dứt khoát, phanh bụng, máu tươi phun ra, nóng hổi đến lạ lùng.

Vừa đóng cửa lại, Dương Nguyên Nhất vô thức nắm tay lại, trống

không. Cậu nhíu mày, lúc nãy ném baton ra ngoài chưa kịp nhặt, mong rằng
lát nữa có thể tìm thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.