QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 406

Ngụy Diên Khanh quan sát Dương Nguyên Nhất, xác nhận cậu không

bị thương rồi mới lên tiếng: “Tôi tới trễ.”

Dương Nguyên Nhất cười cười: “Vừa đúng lúc. Sếp đang đào gì vậy?”

Ngụy Diên Khanh: “Da người.”

Dương Nguyên Nhất biến sắc: “Chôn dưới lòng đất phía sau điện

thờ?!” Cậu bước lên, phát hiện một cái quan tài nhỏ màu đen được chôn
bên dưới, trên nắp quan tài vương vãi bùn đất.

Ngụy Diên Khanh nhổ xẻng ra cạy nắp quan tài, quả nhiên bên trong

chứa một tấm da người hoàn chỉnh.

Dương Nguyên Nhất ngồi xổm xuống nhìn tấm da người này, sau đó

cậu ngẩng đầu hỏi: “Sao sếp biết da người bị giấu ở chỗ này?”

Ngụy Diên Khanh: “Tôi đã đến trấn Hòa Bình.”

Dương Nguyên Nhất: “Ừ?” Trấn Hòa Bình nào?

Ngụy Diên Khanh: “Trấn Hòa Bình tách ra sau này, Vương Tiểu Hồng

tra được năm đó trấn Hòa Bình tách ra, phát hiện hai bên đều ẩn chứa một
bí mật. Trấn Hòa Bình kia có một số người già biết bí mật năm đó, tôi hỏi
được từ chỗ bọn họ.”

Năm đó một số người của trấn Hòa Bình thấy hơi tiền nổi máu tham

giết chết người mẹ kia, nuôi bé gái thêm năm năm rồi cũng giết. Sau khi
giết còn lột da cô bé, chôn dưới lòng đất của nhà thờ tổ mặc người giẫm
đạp. Những người còn lại của trấn Hòa Bình đa số là người họ khác, vốn đã
bị tẩy chay, hơn nữa thực sự không chấp nhận cách làm của bọn họ nên
phẫn nộ rời khỏi trấn, đến nơi khác thành lập chỗ cư ngụ mới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.