QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 405

Lúc này trời đã hoàn toàn tối, thấm thoát đã chạy cả ngày. Mưa dầm

liên miên, nghiêng về chiều hướng không ngừng đổ mưa. Trưởng trấn, Chu
Từ Thị và ba đứa trẻ lạnh lùng nhìn Dương Nguyên Nhất và Ngô Úy, mà
Chu Cầm thì xoay mặt sang chỗ khác, không muốn đến bên cạnh người
thân thấy chết không cứu.

Vào lúc này mắt phải của Dương Nguyên Nhất giật liên hồi, cậu đè mí

mắt, xoay người nhìn bên ngoài khe cửa, phát hiện tất cả ‘người’ xuất hiện
trong đồng dao khủng bố đều tụ tập ở ngoài nhà thờ tổ, bao gồm Lizzie
Borden đã bị chém thành hai. Đồng thời, mắt trái của cậu bắt đầu giật.

Chu Cầm đột nhiên hỏi: “Hai người có nghe thấy tiếng gì không?” Cô

chỉ tay về phía chính điện nhà thờ tổ: “Âm thanh từ bên trong truyền ra,
‘xoẹt xoẹt’, ‘xoẹt xoẹt’ —— hai người không nghe thấy sao?”

Nghe vậy, Dương Nguyên Nhất dỏng tai lắm nghe, dường như có thể

nghe thấy âm thanh, đứt quãng, vô cùng kỳ quái. “Tôi đi xem.”

Ngô Úy cũng đi theo: “Cùng đi.”

Dương Nguyên Nhất gật đầu, hai người một trước một sau đi về phía

chính điện. Trong chính điện không có đèn dầu, đen như mực, càng tới gần,
âm thanh kia càng rõ ràng. Hai người đứng trước cửa, phát hiện âm thanh
từ phía sau điện thờ truyền tới, vì vậy vòng qua điện thờ thấy một bóng
người đang đào cái gì đó.

Ngô Úy không chút suy nghĩ liền ra tay, Dương Nguyên Nhất nhìn

một lát rồi bỗng dưng phản ứng la to: “Ngô Úy, khoan đã!”

Một cái xẻng sắt bay qua đầu Ngô Úy cắm vào vách tường, đèn pin di

động chiếu sáng trong bóng đêm, bóng người trước mặt rõ ràng là Ngụy
Diên Khanh.

Dương Nguyên Nhất thở dài: “Sếp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.