QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 411

“Nói cũng đúng, tôi vô cùng tán thành.” Dương Nguyên Nhất mỉm

cười, nhưng không mắt không hề có tí gì vui vẻ: “Tự mình làm ra, dù thế
nào cũng phải quỳ xuống ăn sạch.”

Ấn đường của Ngụy Diên Khanh giật giật, trong lòng xuất hiện dự

cảm bất thường. Nhưng rất nhanh, dự cảm mơ hồ bị đánh tan bởi vì Dương
Nguyên Nhất khẩy cổ áo, lộ ra cần cổ trắng nõn dính đầy bọt nước và
xương quai xanh tinh tế.

Ánh mắt Ngụy Diên Khanh tối sầm, miệng đắng lưỡi khô, đột nhiên

muốn hôn lên để giải khát.

Đi một đoạn đường, yên tĩnh một lúc, khi đi qua ngã rẽ đường tắt thì

Dương Nguyên Nhất bỗng dưng gọi: “Anh Ngụy.”

Ngụy Diên Khanh chỉ chuyên tâm nhìn chằm chằm cần cổ, trong đầu

đang nghĩ đến cảnh tượng cấm trẻ em nhất thời không nghe kỹ, đáp lời:
“Ừ?”

Một lúc sau, Dương Nguyên Nhất khẽ cười.

“A.”

Ngụy Diên Khanh giật mình, hỏng bét! Nói hớ rồi!

Ngô Úy ở xa xa đi theo sau, bỗng nhiên hắt hơi một cái, cảm thấy hơi

lạnh. Đường đường là dị văn mà lại nhảy mũi —— chỉ có thể nói thời tiết
thật sự lạnh.

***

Sếp Ngụy: Nguyên Nguyên sắc dụ.

Editor: Mừng 2019 với việc sếp Ngụy bị lật mặt =]]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.