QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 415

Trước khi vào nhà Ngụy Diên Khanh đã hút thuốc, bằng không bây

giờ phải làm một điếu để bình tĩnh lại. Anh không lảng tránh ánh mắt dò
xét của Dương Nguyên Nhất, trán chảy mồ hôi, bình tĩnh như thường.
Nhưng kỳ thật miệng cọp gan thỏ, cực kỳ chột dạ.

“Ừ.”

Nghe xong câu khẳng định, Dương Nguyên Nhất không vội vã lên án,

mắng chửi hay tức giận mà là lui người vào tường, tư thế thoải mái để bản
thân được thả lỏng. Chẳng qua từ tay đến lưng đều cứng ngắc thành một
đường thẳng, biểu hiện nội tâm hiện tại của cậu không quá bình tĩnh.

“Vì sao gạt tôi?”

Ngụy Diên Khanh thẳng thắn: “Không phải cố ý muốn gạt em.”

“Ban đầu là chết thật hay giả?”

“Chết thật.” Ngụy Diên Khanh nói: “Lúc đó tôi mới làm ra một hình

thể, bản thân rất bất ổn. Đoạn thời gian đó tôi kiên trì một năm, hình thể
phát nổ, hoàn toàn không thể tu sửa.”

Dương Nguyên Nhất: “Đây chính là nguyên nhân tôi không kịp nhìn

anh lần cuối?” Ban đầu cậu là người cuối cùng biết được người chồng quá
cố Ngụy Lan Đình qua đời, sau khi trở về, trong tay chỉ còn lại một nắm tro
cốt.

Hình thể nổ tung, giống như trong người giấu bom, tình huống nát

thành từng mảnh vô cùng máu tanh. Khi đó Dương Nguyên Nhất đã hai
mươi tuổi, nhưng trong mắt Ngụy Diên Khanh cậu chính là một cậu bé
đáng yêu mềm mại, đương nhiên sẽ lo lắng cậu bị dọa sợ, vì vậy quyết định
hỏa thiêu thành tro cốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.