QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 431

chúng nó đã biến mất trong truyền thuyết, không được người khác nhắc đến
nữa. Chúng nó là truyền thuyết đô thị được lưu truyền qua các thời đại, mà
người ghi chép về bọn nó đã chết.

Dương Nguyên Nhất tự lẩm bẩm, tự dưng cảm thấy nghi ngờ nên hỏi:

“Rốt cuộc dị văn là cái gì?”

Dị văn là cái gì? Cái gì là dị văn? Nhìn sơ qua thì không khác nhau,

trên thực tế điểm nghi ngờ đã thay đổi.

Tôn lão nói: “Chỉ là một danh từ. Trước đây tên là Tinh quái, Quỷ mị,

bây giờ gọi chung là dị văn.”

Dương Nguyên Nhất: “Tôi cho rằng tất cả dị văn đều là dị văn khủng

bố, yêu thích máu tanh đam mê giết người, tàn nhẫn vô tình, xem việc tạo
ra sợ hãi làm niềm vui.”

“Cậu nói cũng không sai. Truyền thuyết đô thị khủng bố thay thế cho

truyền thuyết đô thị Tinh quái ngày xưa, với bóng đêm, sợ hãi là chính, dị
văn được sinh ra cũng không phải thứ gì tốt.”

Hiện nay, đa phần dị văn đều là miêu tả lại ghi chép kinh hoàng,

không phải không có dị văn thiện lương vô hại, chẳng qua là tỷ lệ giảm
theo từng năm, hơn nữa đã hòa nhập vào xã hội loài người.

Tôn lão nói: “So với dị văn, chúng tôi thích được phân chia ——

chúng tôi là quái vật đồ cổ thành tinh, không phải dị văn khủng bố.”

Dương Nguyên Nhất ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh thẳm như được gột

sạch, sau một lúc lâu mới nói: “Tôi hiểu rồi.”

Tôn lão cười vài tiếng, đứng lên phủi bụi dính trên quần áo: “Tôi vào

làm việc trước đây.” Ông hơi chần chừ, thử dò xét: “Nguyên Nguyên?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.