QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 433

Dị văn khủng bố không có tình thương của cha, hoàn toàn không thể

nào xem trọng Dương Nguyên Nhất lúc đó vẫn là bé con. Nhìn cũng không
thèm nhìn, lại càng không thèm lừa gạt.

Ngụy Diên Khanh thuận tiện bò lên người Dương Nguyên Nhất, có

hơi vô sỉ đáp: “Chuyện này nói rõ em có vị trí quan trọng trong tim anh,
bằng không sao có thể hao tâm tổn trí lừa em?”

Dương Nguyên Nhất: “Theo như anh nói thì đây là lỗi của em?”

“Dĩ nhiên không phải, đều là lỗi của anh.” Ngụy Diên Khanh lập tức

phủ nhận, đổ tất cả tội lỗi lên đầu mình. Bàn tay vỗ về trên lưng Dương
Nguyên Nhất dần di chuyển, bắt đầu vẽ vòng tròn, lần mò quanh eo. Eo rất
mềm mại, có hai hõm Apollo* xinh đẹp.

(Hõm Apollo: hay còn gọi là lúm đồng tiền phía sau lưng mang vẻ đẹp

quyến rũ cho đàn ông nhưng đồng thời đi kèm với việc dễ xuất tinh sớm)

Một tiếng ‘Chát’ vang lên, Dương Nguyên Nhất đẩy cái tay hư hỏng

của Ngụy Diên Khanh, cậu cúi người xuống thúc vai anh: “Không được
xằng bậy.”

Ngụy Diên Khanh: “Nghĩa vụ vợ chồng, không tính là xằng bậy.”

Dương Nguyên Nhất túm lấy hai tai anh, đến gần cảnh cáo: “Em còn

giữ số, lúc nào cũng có thể đặt làm hơn ngàn hơn vạn bài vị. Nếu anh dám
gạt em lần nữa, lần sau sẽ là một vạn bàn vị.”

Nhớ tới lần trước chẻ bài vị bốn ngày, Ngụy Diên Khanh lập tức đảm

bảo: “Ngoại trừ chuyện giả chết, anh vốn không có bí mật.”

Dương Nguyên Nhất lạnh lùng nói: “Làm người không được lặp lại

sai lầm, anh Ngụy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.