QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 434

Dương Nguyên Nhất trước khi mười tám tuổi bị Ngụy Diên Khanh dụ

dỗ gọi anh, lúc mười tám tuổi bị dụ gọi ông xã, sau hai mươi tuổi có một
ông chồng ma quỷ cũng chỉ có thể gọi một hai tiếng trong mơ. Hiện nay
Ngụy Diên Khanh còn định dụ người trong lòng gọi một tiếng tình lang,
nhưng con người xã hội – Dương Nguyên Nhất – lạnh lùng không thèm
đếm xỉa.

“Rốt cuộc anh tên gì?”

Ngụy Diên Khanh: “Tùy ý. Em thích tên nào thì gọi tên đó.”

“Chuyện nhà họ Ngụy là như thế nào?”

Ngụy Diên Khanh: “Ban đầu anh bị nhốt ở nhà cũ của họ Ngụy, lúc

hình thể bất ổn cần thân phận của con người bình thường, trùng hợp Ngụy
gia mới mất con trai, anh bèn thế thân. Có lẽ bọn họ phát hiện điều này nên
vẫn không thân thiết với anh. Sau khi rời khỏi nơi đó, rất ít khi quay lại.
Anh muốn rời đi, bọn họ cũng không giữ lại.”

“Khi đó anh cả ngày đau bệnh, nhìn là thấy sống không lâu. Bọn họ sợ

đau khổ khi mất đi người thân, cũng muốn đáp ứng nguyện vọng của anh,
bằng không ban đầu sẽ không đưa em vào Ngụy gia xung hỉ cho anh.”

Tất cả các cuộc xung hỉ không phải đều là kết hôn, ban đầu xem như

anh em kết nghĩa, mệnh lý tương liên, xua tan bệnh trạng. Sau này nuôi tới
nuôi lui liền biến thành con dâu nuôi từ bé, kết nghĩa anh em chỉ là kết
nghĩa mà thôi. Dù sao chủ nhân tính kế cậu nhưng không đến mức đẩy đứa
trẻ mình nuôi mười mấy năm vào hố lửa. Nhưng Ngụy Diên Khanh đã hạ
quyết tâm nuốt chuyện này vào bụng đến lúc xuống mồ, kiên quyết không
nói.

Anh còn nghĩ rằng, nếu ngày nào đó truyền thuyết đô thị liên quan đến

bọn họ lại được lưu truyền, nói không chừng còn có thể ở bên nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.