QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 435

Dương Nguyên Nhất nhìn dáng vẻ xuất thần của anh là biết đang có ý

xấu, vì vậy tránh khỏi ôm ấp của Ngụy Diên Khanh, đứng lên duỗi người:
“Em xuống lầu tìm chú Tôn xem có ủy thác nào không, em đi trước.”

Trên người Ngụy Diên Khanh còn vương hơi ấm của Dương Nguyên

Nhất, có chút lưu luyến kéo cổ tay cậu: “Không có ủy thác, không phải
ngày nào cũng có dị văn khủng bố. Em đi cũng không có ích gì, còn có thể
bị cái đầu bóng loáng của Vương Tiểu Hồng chói mù mắt. Ở đây đi, chúng
ta làm chút chuyện vui vẻ.”

Dương Nguyên Nhất quan sát Ngụy Diên Khanh, bỗng nhiên bật cười:

“Em thủ tiết bốn năm, quen độc thân rồi.” Vỗ vỗ tay phải Ngụy Diên
Khanh đang nắm lấy cổ tay mình, chân thành nói: “Anh cũng có thể.” Nói
xong, cậu xoay người rời đi.

Ngụy Diên Khanh siết tay phải, mặt không cảm xúc: “Quả nhiên còn

giận.”

Vợ ở bên cạnh mà phải dùng tay phải, đây không phải là sỉ nhục sao?

Sau một lúc lâu, Ngụy Diên Khanh thở dài, yếu ớt nói: “Sớm biết thế

này thì đã chẻ nhiều bài vị một chút, để Nguyên Nguyên nguôi giận.”

Dương Nguyên Nhất đi tìm Tôn lão, trùng hợp đối phương đang mở

một quyển sách đặt trên bàn, dùng kính lúp nhìn từng trang. Lúc cậu đi tới
nhìn thoáng qua thấy trang bìa đỏ rực liền dừng lại, phát hiện trên bìa là
hình ảnh rực rỡ. Đến gần chút nữa thì thấy hình ảnh bên trên kỳ thực là ảnh
chụp, ảnh chụp không có dấu vết gì, chỉ thấy đẫm máu.

“Đây là cái gì?” Cậu tò mò hỏi.

Tôn lão ngẩng đầu nhìn, vừa lật trang vừa nói: “Một dị văn khủng bố

giết chết thai phụ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.