QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 446

Vừa dứt lời, tiếng gõ cửa vang lên. Tổ trưởng Lại nói vào đi, cửa liền

bị đẩy ra, hai người thanh niên xuất sắc bước vào. Hai người này là Dương
Nguyên Nhất và Ngụy Diên Khanh, sau khi bọn họ nhận được điện thoại
của tổ trưởng lại liền rửa mặt rồi xuống dưới đây. Phòng riêng được cách
âm rất tốt, hai người không nghe thấy bọn họ oán giận bất mãn, nhưng cho
dù nghe thấy cũng chẳng quan tâm.

Tuy rằng không nghe thấy oán giận, nhưng nhìn sắc mặt và thái độ của

hai tổ viên khá trẻ tuổi kia thì Dương Nguyên Nhất đã biết rõ. Trong phòng
riêng có tổng cộng ba người, một người trung niên và hai thanh niên, một
nam một nữ.

Ngụy Diên Khanh thờ ơ đảo mắt ngay lập tức làm mọi người thu lại

tâm tình. Gương mặt anh như yêu, cảm giác tồn tại lúc có lúc không, nhưng
ở đây đều là dị văn, rất mẫn cảm với dị văn cường đại. Nhìn anh không
cảm giác được mạnh hay yếu, làm người khác kiêng kỵ.

Chỗ tốt lớn nhất khi hình thể và bản thể dung hòa chính là kinh khủng

sẽ không dễ dàng tiết ra ngoài, càng dễ khống chế kinh khủng làm người
khác sợ hãi. Bây giờ anh không cần đeo đồ bạc, không cần hàng năm phải
trốn trong lầu ba văn phòng thám tử áp chế tiết kinh khủng ra ngoài.

Tổ trưởng Lại mời bọn họ ngồi xuống, giới thiệu hai cấp dưới trẻ tuổi

cho hai người làm quen. Thái độ Ngụy Diên Khanh lạnh nhạt, không định
phản ứng, Dương Nguyên Nhất không thể làm gì khác hơn là chào hỏi với
tổ trưởng Lại.

Không bao lâu, rượu cùng thức ăn được đưa lên, Ngụy Diên Khanh

lấy chén nhỏ gắp thịt và đồ ăn Dương Nguyên Nhất thích, đặt trước mặt
cậu. Sau đó lại ghé vào tai cậu khẽ căn dặn, cuối cùng mới rót một ly rượu
từ tốn uống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.