QUỶ THÊ - Trang 101

Nhưng không đợi hắn hắn thành công phát hiện, ngày đó Xích Trụ mang

thức ăn tới nhà gỗ nhỏ, chú ý tới hắn mắt nhìn chằm chằm ngọn nến, tựa hồ
hiểu được hắn đang làm cái gì, liền hướng hắn giải thích nói: "Ngọn nến
này chỉ dùng để tính toàn ngày, mỗi lần dập tắt sáu canh giờ nghĩa là ban
ngày, mà sáng lên sáu canh giờ thì đã đến tối. Mỗi một lần tắt rồi sáng lên
liền chứng tỏ một ngày đã trôi qua."

Nghe được Xích Trụ nói, Tần Tiêu ngồi ở trên ghế nghiêng người chăm

chú nhìn Xích TRỤ, ánh mắt để lộ ra bất mãn

"Thế nào ?" Buông thức ăn xuống, Xích Trụ hỏi.

"Ta thật vất vả mới tìm được một chuyện có thể đuổi đi nhàm chán,

ngươi lại dễ dàng tước đoạt như thế!" Ở chỗ này không phải ăn chính là
ngủ, nếu không chính là nhìn bóng dáng ngẩn người của ai đó. Nhưng hắn
dần dần cảm giác như vậy rất không tốt, có lúc hắn thiếu chút không thể
khống chế chính mình muốn chạy đến bên người Xích Trụ, hắn nghĩ muốn
ở cạnh Xích Trụ, khiến hắn không cô đơn nữa. . . Thật vất vả cuối cùng tìm
được một chuyện khác chuyển đi sự chú ý, không nghĩ tới nhanh như vậy sẽ
không có.

Có thể là thanh âm oán giận của Tần Tiêu hàm chứa làm nũng, Xích Trụ

nghe đến sau một trận yên lặng đột nhiên ức chế không được được cười
nhỏ.

Lần đầu tiên nghe thấy tiếng cười của Xích Trụ, Tần Tiêu có cảm giác

nói không nên lời. Tuy là nhìn không thấy mặt Xích Trụ, nhưng hắn có thể
nhìn đến Xích Trụ bởi vì đang cười mà run rẩy thân thể, nghe được hắn
tiếng cười trầm thấp khiến người khác thấy an tâm của hắn, trong thân có
cái gì ấm áp chảy xuôi, lòng giống như rơi vào hồ nước màu xuân.

Lần đầu tiên a, nhìn đến hắn không bởi vì tưởng niệm chờ đợi mà cô

đơn u buồn nữa, lần đầu tiên a, không phải bởi vì ai đó mà cười, mà là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.