QUỶ THÊ - Trang 114

khóc lóc quỳ xuống, ta không muốn thấy hắn như vậy, đồng ý để hắn mang
cây thuốc có thể trị bệnh rời khỏi, nhưng ta yêu cầu hắn nhất định phải ở
một ngày trước hôn lễ trở về. Hắn đồng ý , rồi mới rời khỏi . . . Tiếp theo,
cũng không thấy quay. . . ."

"Ta vẫn chờ, đợi đã rất lâu, đợi cho ta bắt đầu hiểu được chính mình bị

phản bội . . . So với lúc trước những người đó lấy oán trả ơn còn làm cho ta
phẫn nộ hơn, ta hận không thể lập tức bắt lấy Ngôn Hoa xé hắn thành mảnh
nhỏ khiến hắn hồn phi phách tán, ta phải khiến hắn chịu thống khổ hơn so
với chết! Ta bị phản bội, bị người ta yêu nhất phản bội ! Hắn đi như vậy,
không chỉ mang theo cây thuốc trân quý, còn mang theo trái tim của ta!!"

"Chỗ này của ta. . ." Xích Trụ lấy tay che ngực, trầm trọng bi thương

nói, "Sau khi bị trộm đi liền trống rỗng. Bị lấy ra cường ngạnh như vậy, vẫn
không cách nào khép lại, thống khổ. Ta nghĩ giết đi người dám can đảm
phản bội ta, nhưng là. . . Ta tìm không thấy hắn. . . Hắn giống như là biến
mất trên thế gian, bất luận ta tìm thế nào, cũng tìm không được. . . ."

"Khi bắt đầu, ta hận, hận đến ở trong não nghĩ ra mọi biện pháp tàn nhẫn

nhất tra tấn người làm ta bị thương rất sau này, nhưng dần dần, ta phát hiện,
còn hơn hận, ta càng muốn thấy hắn. . . Thời gian hắn biến mất càng lâu, ta
lại càng nghĩ muốn thấy hắn. . . Sở dĩ thống hận như vậy, nguyên nhân
chính là vì ta yêu hắn như thế. . ."

"Khi ngươi chân chính đứng ở trước mặt ta thì, tất cả thù hận lập tức hoà

thành hư vô, ta có thể làm, chỉ là ôm chặt ngươi, không để ngươi rời khỏi
nữa mà thôi, Ngôn Hoa."

Đối mặt Xích Trụ si tình, chân Tần Tiêu mềm ra lui lại từng bước,

nhưng bị Xích Trụ kéo cánh tay.

Xích Trụ từ trong bụi hoa đứng lên, lần này, hắn chạm nhẹ vào mặt Tần

Tiêu, thanh âm ôn nhu nói nhỏ: "Cho nên, ngươi không cần tức giận, Ngôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.