QUỶ THI ĐỘC HƯƠNG - Trang 207

hắn đành phải chụp lấy bàn nhỏ trước mặt. Hắn nào dám động tới Đông
Ngôn Huy bên cạnh. Máy tính mà rớt ấy, muốn đền cũng đền không nổi.
Còn Chung Tân Duy ngồi một bên, về cơ bản không có khả năng khiến
mình yên tâm, cho nên tự dựa vào bản thân thôi.

“Dao động thế này, không biết có bị lệch đường ray không. Nếu lệch

thật, tiền bảo hiểm chắc có nè.” Trần Hải vốn nhìn Đông Ngôn Huy ngồi
đối diện vọc máy trên gối, lúc này đầu óc lại tỉnh táo sợ.

“Xì!” Trác Viễn dựa bên cửa sổ, nhìn mây mù như có như không bên

dưới, khặc khặc cười quái dị một tiếng, mới cười lạnh bảo, “Xe hoãn, tiền
bảo hiểm hẳn không ít. Nhưng điều kiện đầu tiên là cậu phải mua bảo hiểm.
Lão Đại cậu trùm sò thế này, sẽ đi đóng tiền cho công ty bảo hiểm chắc?”

Vừa nói xong, Trần Hải liền phản bác ngay mình là tiết kiệm chứ

không phải keo kiệt. Có điều hắn liên thuyên nói mãi, cứ như nói hoài chưa
xong, Chung Tân Duy bỗng la lên mới khiến mọi người chú ý.

“Sshhh… Ở đây cao quá đi. Hơn nữa đoạn đường ray này hình như

hơi bị dài quá thì phải.” Cũng học Trác Viễn dựa bên cửa sổ, nhưng lá gan
cũng không lớn như Trác Viễn, vừa hô lên vừa nuốt nước bọt, giọng có
chút run, “Tiểu Lục hơi sợ nè.”

Câu cuối cùng khiến Lý Thành vốn lá gán đã không lớn hơn cậu ta

bao nhiêu run như cầy sấy. Chung Tân Duy u oán liếc ngang hắn, lại tiếp
tục.

“Cậu coi chừng, đừng có nằm sấp luôn chứ.” Trác Viễn lại nằm sấp

trên bàn, cười chọc, “Không thì xe lửa giữ lực không cân bằng, lệch đường
ray thật thì tiêu đó.”

“Lão Ngũ, cậu đừng có nói bậy nhá!” Lý Thành cho Trác Viễn một

ánh mắt u oán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.