QUỶ THI ĐỘC HƯƠNG - Trang 65

“Chỉ là chúng tôi chưa nói thôi.” Ninh Phàm Kỳ lơ đễnh trả lời.

“Nhưng thái độ cha mẹ của Tiểu Phàm đối với cậu…” Từ đằng sau tôi

không nói gã cũng hiểu được.

“Bởi vì tôi với Tiểu Phàm là anh em cùng cha khác mẹ, hơn nữa tôi

một mình lâu rồi, không thân thiết với cha và dì Tuệ là đương nhiên.”

“Một mình?” Mặc dù biết rằng lúc này mà cảm thấy hứng thú với thân

thế Ninh Phàm Kỳ là kỳ cục, nhưng tôi không hỏi không được.

“Sau khi mẹ mất tôi rời nhà.” Giọng nói của gã vẫn bình thản như vậy,

giống như kể chuyện gì chẳng liên quan tới mình. Có điều nghe xong, mấy
từ “mẹ kế,” “mẹ ruột,” “anh em cùng cha khác mẹ” lập tức hiện lên trong
đầu.

Tôi đột nhiên nhớ tới lúc trước có thời gian Ninh Phàm Kỳ xin nghỉ

học rất lâu, chẳng lẽ vì chuyện của mẹ gã?

Còn chưa đợi tôi mở miệng, Ninh Phàm Kỳ đã giống như đại sư đoán

mệnh tính toán hết rồi, “Tôi hiểu là cậu khẳng định tôi với bọn họ có hiềm
khích. Thế nhưng tôi cũng rất khẳng định thành thật với cậu, tôi cũng chẳng
hận bọn họ. Huống chi mẹ tôi mất vì bệnh, cũng không phải vì uất ức mà
mất. Hơn nữa, cha với dì Tuệ đối với tôi cũng rất tốt.”

Tôi nhớ tới lúc Tiểu Phàm xảy ra tai nạn, ngày hôm sau khi chúng tôi

gặp cha mẹ nó, người đầu tiên bọn họ mong gặp là Ninh Phàm Kỳ, mà
ngay cả buổi sáng Tiểu Phàm tỉnh, người đầu tiên được gọi cũng là gã, hơn
nữa thái độ của mẹ Tiểu Phàm so với thái độ của gã… chẳng lẽ bọn họ
không truy cứu chuyện đêm ấy cũng vì có con bọn họ tham gia?

Thế nhưng, tôi cũng chưa quên cách thức ở chung của hai anh em nhà

này đâu, nói bọn họ không có gì, ai tin nổi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.