QUỶ THI ĐỘC HƯƠNG - Trang 66

“Vậy cậu với Tiểu Phàm thì sao?” Tôi chất vấn.

“Ừ…” Ninh Phàm Kỳ lúc này rõ ràng hơi trù trừ giây lát. Mà đang lúc

tôi cho là nắm bắt được sơ hở gì đó, gã lại kể, “Bản thân tôi với Tiểu Phàm
cũng không có suy nghĩ gì nhiều, có điều nó với tôi thì hơi có ý kiến… Nói
thẳng ra thì, nếu như hôm nay tôi là người nằm viện, so ra hợp lý hơn là nó
nằm. Đương nhiên, tôi cũng không muốn nó có suy nghĩ đó.”

“Ê… Suy nghĩ của cậu cũng chẳng nói được gì đâu!” Tôi kinh thường

bảo.

Lại không nghĩ rằng Ninh Phàm Kỳ còn cao tay hơn. Gã buông tay,

cười lạnh phản bác: “Nhưng suy luận của cậu ban nãy cũng chỉ là suy nghĩ
cá nhân thôi, cậu cũng chẳng có bằng chứng thực tế gì cả.”

Tôi nhất thời nghẹn họng, không sao cãi được.

“Những lời tôi nói cậu có thể tìm cha với dì Tuệ xác định lại. Cũng là

con của bọn họ, tôi nghĩ bọn họ không thiên vị bên nào đâu.” Dừng giây
láy, gã tiếp lời, “Hơn nữa, sáng hôm qua tôi cầm chậu nước xuất hiện trong
phòng, là vì khuya hôm trước nhận lời ở bên phòng Trần Kiệt kế bên
nguyên đêm, cho nên tôi mới đem theo chậu nước… Không lẽ cậu quên
rồi? Trong chậu nước đó có khăn mặt và bàn chải đánh răng, không tin cậu
có thể hỏi Trần Kiệt.”

Tôi ngạc nhiên.

“Lời cậu nói toàn là suy đoán, dù sao lời của tôi còn có nhân chứng

vật chứng.” Ninh Phàm Kỳ dường như còn thấy chưa đủ, lại thêm một câu,
hơn nữa trưng mặt tươi cười khiến người thấy ghét.

Tôi há miệng, không nói nổi.

Vậy thôi? Chỉ… vậy thôi?!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.