QUỶ THI ĐỘC HƯƠNG - Trang 88

Khi thấy “nó” lại chen qua khe cửa chật hẹp không tưởng được lọt vào

phòng đặt bể formalin, sự kinh hoàng vốn được chúng tôi che đậy dần dần
lộ rõ. Thở dốc ồ ồ, da gà không ngừng nổi lên, người còn chút đánh run, cổ
hộng khô khốc không sao nói được, tất cả đều rõ ràng.

Tôi hít sâu một hơi, mới nghiêm túc xoay người, vẻ mặt nghiêm trọng

dùng ngôn ngữ câm đặc biệt trong phòng với Ninh Phàm Kỳ, cũng phối
hợp hình dạng miệng khi phát âm, im lặng hỏi:

“Còn muốn theo không?”

Vẻ mặt Ninh Phàm Kỳ xuất hiện do dự, không ngừng chuyển tầm nhìn

từ mặt tôi sang cửa vào bể formalin qua lại. Cuối cùng, gã đưa ra biện pháp
trung hòa. Chỉ nhìn bên ngoài cửa, không đi vào.

Trong phòng mở đèn. Thấy vậy, tôi lại càng không rõ “nó” rốt cuộc là

thấy hay không thấy đường. Nếu như không thể thấy, có đèn hay không thì
liên quan gì? Nếu như thấy được, không có lý do gì không phát hiện ra
chúng tôi! Tôi thừa nhận kỹ thuật theo đuôi của tôi một chút cũng không
cao tay, Ninh Phàm Kỳ cũng thế. Hay là nói, “nó” sớm đã phát hiện chúng
tôi, chỉ là không vạch trần? Cái này…

Tôi bắt đầu tưởng tượng “nó” có thể hay không đột ngột biến mất

ngay tầm mắt, sau đó xuất hiện sau lưng chúng tôi.

Bởi vì mở đèn, cho nên cảnh tượng trong phòng chúng tôi thấy rõ rành

rành, cũng khiến tôi cảm giác càng lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.