nàng ta sẽ không còn là tình địch của nàng nữa. Có thể trở thành chướng
ngại của nàng, chỉ có một mình Mộ Dung Thanh Liên.
Địa vị của Mộ Dung Thanh Liên ở Mộ Dung phủ so sánh với nàng cao
hơn, nếu Mộ Dung Thái lúc trước đồng ý với hôn sự này, nói không chừng
Long Trạch Vũ có thể đáp ứng. Không được! Nàng sẽ không thể để cho Mộ
Dung Thanh Liên chiếm được vị trí của mình, nàng mới là Tĩnh Vương phi,
sau này cũng sẽ là hoàng hậu của Tây kỳ quốc.
Nghĩ như vậy, chỗ phía sau của Hoàn Nhan Bảo Châu lại âm ỉ đau, nàng
không khỏi kéo kéo khóe miệng, nhìn về phía vẻ mặt âm trầm của Hoàn
Nhan Hồng. Nếu hôm nay là cơ hội khó có được, không bằng, phá hủy luôn
Mộ Dung Thanh Liên đi. Làm cho nàng trở thành nữ nhân của Hoàn Nhan
Hồng, cái phiền toái này có thể tự giải quyết. Vừa để cho Hoàn Nhan Hồng
có người mới có thể bỏ qua cho nàng, nàng cũng có thể vì vậy mà cùng
Long Trạch Cảnh Thiên kết hợp, hoàn toàn thoát khỏi cái chỗ quỷ quái này.
Trong lòng Hoàn Nhan Bảo Châu tính toán làm sao có thể hãm hại được
Mộ Dung Thanh Liên, bên này, Phượng Thương cùng Mộ Dung Thất Thất
đã đi khỏi thái miếu tổ, đoàn người chậm rãi bước đi, tới thái miếu tổ, đem
tên Mộ Dung Thất Thất khắc vào phổ tộc Phượng thị, sau lại đi bộ trở về
hoàng cung, dưới sự chủ trì của Hoàn Nhan Liệt bái thiên địa.
Lúc này, trên đầu Mộ Dung Thất Thất đã đội một tầng hồng sa đỏ, mông
lung, mĩ mạo dị thường, Phượng Thương nắm trong tay dây lụa đỏ, dẫn Mộ
Dung Thất Thất tới trước mặt mọi người.
“Nhất bái thiên địa!”
“Nhị bái Thái hậu!”
“Tam bái hoàng thượng!”