lũ ruồi bọ đáng chết kia đều cút hết đi! Nếu không biến, vậy thì hay hỏi
xem đao của hắn có để cho không!
Bởi vì Mộ Dung Thất Thất hát bài
《 trong lòng của em chỉ có anh
không có bọn họ
》 , khiến cho hai người càng thêm thân thiết. Nhìn nữ
nhân ngày đêm mình tưởng niệm ở ngay trước mắt, ánh mắt như nai con
chớp chớp, nội tâm Phượng Thương bắt đầu rục rịch. Nếu như có thể, hắn
thật sự rất muốn mau chóng bổ nhào lên người Mộ Dung Thất Thất!
“Khanh Khanh ——” Phượng Thương nuốt nuốt nước miếng, “Nếu như,
ta là nói nếu như… Nếu như thân phận của ta thực sự là Phượng Thương, là
Nam Lân vương, mà nàng lại là Phượng Thất Thất, vậy chúng ta đây làm
thế nào tiếp tục?”
Đối với vấn đề của Phượng Thương cũng là điều khiến Mộ Dung Thất
Thất suy nghĩ thật lâu. Tuy nhiên hoang mang giữa hai người đã bị giải
khai, chỉ là trong mắt người ngoài, bọn họ vẫn là huynh muội ruột thịt a!
Nếu như ở cùng một chỗ, thì sẽ là chuyện lớn trong thiên hạ.
“Vương Gia…” Mộ Dung Thất Thất tựa trong ngực Phượng Thương ,
“Không bằng, đợi sau khi báo thù cho phụ thân và mẫu thân xong, chúng ta
lưu lạc thiên nhai, làm một đôi tình nhân khoái lạc ngao du thiên hạ đi!”
Mộ Dung Thất Thất cũng tự hỏi qua vấn đề này, nàng không hy vọng
thân phận của Phượng Thương bị lộ ra ngoài. Vạn nhất, tam quốc không
chịu buông tha cho huyết mạch của hoàng thất Tần quốc tiền triều, đến lúc
đó sẽ lại chịu một phen đuổi giết. Không bằng ẩn cư trong giang hồ, làm
một đôi thần tiên quyến lữ, vậy thật là tốt!
Mộ Dung Thất Thất nói, cũng chính là ý nghĩ của Phượng Thương. Hiện
tại, Phượng Thương thật sự cảm thấy Mộ Dung Thất Thất chính là do trời
ban ân cho hắn, trong lòng của hắn nghĩ gì, luôn bị Mộ Dung Thất Thất nói
trúng, cảm giác tâm hữu linh tê như vậy, thật tốt.