QUỶ VƯƠNG KIM BÀI SỦNG PHI - Trang 1613

“Ha hả, không ai phái chúng ta cả! Chúng ta đây là có duyên ngàn dặm

mới gặp gỡ*! Đây là duyên phận a!” Tên to con cười một tiếng, lộ hàm
răng vàng khè, nói một câu, trong miệng lại thoát ra một thứ mùi ghê tởm
khiến cho người đối diện muốn ói mửa. (*hữu duyên thiên lí năng tương
ngộ)

Tên to con vừa nói hết chữ “duyên phận”, tay liền phát tín hiệu “lên”,

mười người này như sói đói vồ mồi, đồng loạt xông về phía Bạch Ức
Nguyệt.

“Muốn chết!” Tuy rằng tính cách Bạch Ức Nguyệt rất ôn nhu, nhưng

nàng không phải là nử tử mềm yếu để người ta khi dễ. Mắt thấy kiếm trong
tay nàng vừa lóe lên, 2 tên bổ nhào vào nàng đã lập tức ôm cánh tay ngã
ngồi trên mặt đất kêu cha gọi mẹ. Máu tươi theo khe hở vết chém chảy ra,
tay phải của 2 gã này trực tiếp bị Bạch Ức Nguyệt chém đứt gân.

“Chậc chậc, không ngờ tiểu nương tử lại nóng tính đến vậy a!” Tên to

con lúc đầu vờ như bị Bạch Ức Nguyệt dọa sợ, sau lại phun một ngụm
nước bọt xuống mặt đất, khóe miệng lộ ra nụ cười tàn nhẫn: “Gia đây thích
nhất là đám đàn bà nhìn như ôn nhu nhưng kỳ thực rất nóng bỏng, ở trên
giường ắt cũng mãnh liệt như vậy a, ông đây coi trọng ngươi! Các huynh
đệ, lên cho ta! Bắt được nàng, khuya hôm nay mọi người được “ăn thịt”*!”
(gốc “khai trai”: tín đồ Phật giáo hoặc tín đồ của các tôn giáo khác bắt đầu
ăn mặn, sau khi hết kỳ ăn chay)

“Ừng ực!”

Mới vừa rồi đám nam nhân bị một màn đẫm máu dọa phát ngốc, vừa

nghe tên to con nói những lời kia, lập tức như lũ gà trống động dục, nhiệt
huyết sôi trào lên. Ánh mắt của bọn họ không chút kiêng kỵ chầm chầm dò
xét trên người Bạch Ức Nguyệt, giống như thấy được cảnh thân thể nàng
uyển chuyển uốn éo dưới người bọn họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.