QUỶ VƯƠNG KIM BÀI SỦNG PHI - Trang 2097

Lời của Phúc Nhĩ, khiến tim Minh Nguyệt Thịnh trở nên ấm áp giữa

chiều xuân. Có một người trung thành và tận tâm với mình đến vậy, thật sự
là một chuyện may mắn.

“Phúc Nhĩ, Mộ Dung Thất Thất đi đến đâu rồi?”

“Hồi bẩm bệ hạ, công chúa vừa mới tiến vào Nam Phượng quốc, Cổ cô

nương đã cho bồ câu đưa tin về rồi.”

“Ừ, trẫm đã biết.”

Sau đó, Minh Nguyệt Thịnh vẫn lặng im không nói gì, chỉ chắp tay sau

lưng mình, nhìn mây bay trên bầu trời. Phúc Nhĩ chậm rãi lui qua một bên
chờ Minh Nguyệt Thịnh, chờ đến tận mặt trời lặn xuống núi, tia nắng cuối
ngày le lói, Minh Nguyệt Thịnh vẫn giữ nguyên tư thế cũ.

Thân ảnh cô đơn của Minh Nguyệt Thịnh khiến Phúc Ngươi thở dài

trong lòng. Chuyện của Minh Nguyệt Thịnh, nô tài như hắn không nên lăm
miệng, nhưng mà nhìn thấy chủ tử như vậy, Phúc Nhĩ vẫn rất đau lòng
Minh Nguyệt Thịnh. Dù sao, hắn nhìn Minh Nguyệt Thịnh lớn lên, bầu bạn
cùng hắn suốt khoảng thời gian ở Tây Kỳ quốc, trong đầu hắn luôn xem
Minh Nguyệt Thịnh là con mình mà thương yêu.

Chỉ là, đời người a, nếu không nhấp nhô, vậy không gọi là đời người rồi.

Sau khi Cổ Đức ra khỏi nội cung, đám đại thần đợi bên ngoài lập tức tiến

lên vây lấy ông: “Thừa tướng đại nhân, bệ hạ nói như thế nào? Rốt cuộc bệ
hạ có thái độ gì?”

Những đại thần này vội vàng, đều bởi nữ nhi trong nhà đều đã lọt vào

đám tú nữ, cho nên thái độ của Minh Nguyệt Thịnh, quyết định sự hưng
suy sau này của gia tộc họ. Từ khi Minh Nguyệt Thịnh đăng cơ đến nay,
vẫn không nạp bất kỳ phi tần nào, khiến cho đám đại thần này đợi đến sốt
ruột.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.