QUỶ VƯƠNG KIM BÀI SỦNG PHI - Trang 217

dật, Bạch Mục Phi tuấn lãng, còn vị thái tử tha hương- Minh Lạc Thịnh
này, lại là một loại phong lưu khác người.

Không biết cái vị phu quân mình chưa từng gặp có bộ dạng như thế nào?

Nghe nói Nam Lân vương là nam nhân tuấn mỹ nhất Bắc Chu, cũng có
người nói, hắn là Thiên hạ đệ nhất mỹ nam, không biết những lời đồn này
là thật hay giả…

Đối với Minh Nguyệt Thịnh, đám thiếu nữ này tựa hồ không để vào mắt.

Dù sao cũng chỉ là một con tin không được xem trọng, cho dù là thái tử, thì
thế nào? Có thể quay về Nam Phượng quốc hay không đã là vấn đề lớn chứ
đừng có nói đến chuyện tương lai!

“Vương gia, rượu này ngon, có thể thưởng cho ta không?” Minh Nguyệt

Thịnh uống hết rượu, tựa hồ không vừa lòng lắm, lại có chút khát cầu nhìn
về phía bầu rượu trước mặt Long Trạch Cảnh Thiên, vẻ mặt y như mèo
nhìn thấy cá :”Bảo bối của ta, nhiều ngày chưa gặp được rượu ngon như
vậy!”

Khi nói chuyện, Minh Nguyệt Thịnh nhẹ nhàng gở xuống cái hồ lô bên

hông mình, giống như đây là báu vật trân quí của thế gian, khiến cho Long
Trạch Vũ Nhi nhạo báng:” Hoàng huynh, nếu hắn muốn như vậy, huynh
liền thưởng cho hắn đi! Miễn cho người ta nói bọn mình khi dễ con tin!”

Lời của Long Trạch Vũ Nhi khiến bọn nữ tử khinh miệt cười, chỉ riêng

Bạch Ức Nguyệt im lặng ngồi, xem mọi việc tựa như không liên quan đến
mình.

Minh Nguyệt Thịnh dường như không hề nghe được lời nói trào phúng

của Long Trạch Vũ Nhi, vẫn duy trì bộ dáng khao khát mà nhìn bầu rượu.

“A—” Bộ dạng của đối phương, có lẽ đã khiến Long Trạch Cảnh Thiên

vui vẻ, hắn vẫy vẫy tay, cho người mang đến hai bình rượu ngon đặt trước
mặt Mnh Nguyệt Thịnh:” Tặng cho ngươi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.