QUỶ VƯƠNG KIM BÀI SỦNG PHI - Trang 2363

Sự kiên trì của ta, khiến cho La Tố rất bất đắc dĩ. La Tố chỉ có thể lui ra,

mang theo mọi người thẳng hướng những cung điện khác. Trong lúc nhất
thời, trong Đông Cung đèn dầu sáng rỡ, huyên náo nổi lên bốn phía, trong
lúc ta cho là tất cả đều kết thúc, giang sơn của Nam Phượng lần nữa trở lại
trong tay ta, một thanh bảo kiếm đặt ở trên cổ của ta.

"Ngươi, ngươi chừng nào thì tỉnh ?" Ta nhìn Phượng Kiêu, thất kinh.

Còn có Nạp Lan Châu bên cạnh, hỉnương*( người chăm sóc nàng dâu trong
lễ cưới ngày xưa), cung nữ, bọn họ đều đứng lên.

"Ta luôn luôn tỉnh." Thanh âm của Phượng Kiêu vẫn trầm thấp như cũ,

mang theo từ tính mị hoặc, nhưng lại lạnh thấu xương.

Tất cả những thứ Phụ vương lưu lại cho ta, đều bịchôn vùi ở đây. Những

người ẩn núp ở hoàng cung và Đông cung, bị đào lên, Minh Nguyệt Thịnh
lấy thủđoạn lôi đình, xử tử toàn bộ bọn họ. Lúc La Tố sắp chết, hướng về
phía ta thở thật dài một tiếng, vừa giống nhưchỉ tiếc rèn sắt không thành
thép, vừa giống như là không hoàn thành nhiệm vụ mà phụ vương ta giao
cho nên sinh ra đau lòng.

Về phần những người khác, bị chết không cam lòng, bị chết oán hận, ta

biết. La Tố trung thành không thểnghi ngờ, nhưng là những người khác,
cũng đang bình an bao lâu nay, bởi vì ta đến bị đánh thức, bước chân vào
con đường tử vong, cho nên bọn họ hận ta, ta từtrong mắt của bọn hắn có
thể thấy.

"Giết ta đi ——" Ta tuyệt vọng nhìn người trên đài cao, đây là lần đầu

tiên ta mở miệng, trừ Phượng Kiêu, hiển nhiên những người khác đều rất
kinh ngạc.

"Ngươi có thể nói? Vinh Hoa, tại sao ngươi lại làm như vậy?" Phượng

Hoàng bất khả tư nghị ( không thểtưởng tượng nổi) nhìn ta .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.