Một cái phế vật, thế nhưng xuất khẩu cuồng ngôn, nàng ta có năng lực gì
đâu chứ? Huống chi vừa rồi, Mộ Dung Thất Thất đã ngăn cản không cho
Phượng Thương ra tay, vứt đi chỗ dựa của mình, bây giờ, bất quá, nàng ta
chỉ là đồ vô dụng—-
Lời của Minh Nguyệt Hinh, khiến Long Trạch Vũ Nhi toát mồ hôi hột
thay nàng ta, nhưng mà nhìn thấy Phượng Thương vẫn ngồi ngay ngắn,
không hề có ý muốn ra mặt giúp Mộ Dung Thất Thất, Long Trạch Vũ Nhi
thả lỏng, xem ra, Phượng Thương thật sự không hề định nhúng tay vào, vậy
nên lá gan của nàng cũng dần lớn lên.
“Đúng vậy a, ngươi dám cược sao?”
“Ha ha….” Thấy mọi chuyện xảy ra theo đúng mong muốn của mình,
Mộ Dung Thất Thất che miệng mỉm cười:”Nếu hai vị tỷ tỷ lo lắng, chúng ta
có thể lập chứng từ a!Với lại, hôm nay, đại biểu của ba nước đều đến,
chúng ta có thể thỉnh bọn họ làm giám khảo, không phải sao? “
“Lập chứng từ? Ý này không tồi!” Long Trạch Vũ Nhi rất là vui vẻ, mới
vừa rồi còn lo lắng Mộ Dung Thất Thất sẽ cáo mượn oai hùm, lấy Phượng
Thương ra làm bia đỡ, không nghĩ đến nàng ta lại đưa ra lời yêu cầu như
thế, như vậy không phải thực hợp ý mình sao?
Với lại, Mộ Dung Thất Thất nếu thua, sẽ phải nộp mạng cho các nàng,
Phượng Thương cũng sẽ không dám không kiêng nể gì mà vi phạm luật
cược. Dù sao, vì một nữ nhân mà đắc tội với hai nước khác, là một chuyện
không có chút lợi nào!
“Hoàng Thượng, nếu vậy, không bằng hãy thỉnh Nam Lân vương, Thái
tử Nam Phượng quốc cùng Tĩnh Vương làm người làm chứng!” Trên đài
cao, bàn tay ngọc ngà của Mộ Dung Tuyết Liên cọ cọ lấy mu bàn tay của
Long Trạch Vũ. Dù sao, chuyện hôm nay không hề liên quan đến nàng,
mặc kệ kết quả cuối cùng là như thế nào, nàng cũng vui vẻ,cho nên vị