quá ngây thơ, hiện tại lực chú ý của nàng đều để trên người đối diện-Lý
Vân Khanh.
Lúc trước, Mộ Dung Thất Thất cho người của Ma Vực điều tra tư liệu về
bốn tuyển thủ Tây Kỳ quốc, Lý Vân Khanh là một cao thủ, vũ khí là ngọc
bích tiêu, mặc dù nam nhân này nhìn phiêu dật như thiên tiên, đồng thời
cũng có một bộ dáng thờ ơ, có cũng được mà không có cũng không sao,
nhưng con trai lớn của Lý thị gia tộc , cũng đâu dễ đối phó như vậy .
Bất quá, Lý Vân Khanh lợi hại, Tô Mi cũng không phải là người thường.
Nàng sinh ra liền bị cha mẹ mình vứt bỏ, sau lại được Ma Tôn mang về Ma
Vực nuôi dưỡng, học tất cả đều là công phu giết người. Cho nên đối với Lý
Vân Khanh, Tô Mi một chút cũng không sợ.
“Mời!” Lý Vân Khanh khẽ mỉm cười, lấy ra ngọc bích tiêu của mình,
mời Tô Mi đưa ra vũ khí.
Mặc dù Tô Mi không sợ Lý Vân Khanh, nhưng nàng cũng hết sức cẩn
thận. Đây là trận đấu mở màn, nhất định phải đánh một trận thật đẹp mắt,
cho người phía sau phấn chấn tinh thần mới được. Đã có chủ ý quyết định ,
Tô Mi lấy ra vũ khí của mình, một thanh huyền nguyệt loan đao.”Lý công
tử, mời!”