“Thật xinh đẹp! Tố Nguyệt, ngươi cũng đi chơi đi! Cát Tường, Như ý,
các ngươi đi chơi đi!”
Tô Mi cùng Hoàn Nhan Khang ồn ào, khiến cho tâm tình Mộ Dung Thất
Thất thật tốt, dứt khoát phát cho mỗi người một nhánh, một nhóm người
tay cầm pháo hoa, ở trong sân chơi đùa .
“Tiểu thư, đã đến giờ rồi, cầu nguyện, cầu nguyện! Nhanh lên một chút
cầu nguyện vọng năm mới!” Tô Mi kêu lên, Mộ Dung Thất Thất vội vàng
chắp tay trước ngực, nhắm mắt lại âm thầm cầu nguyện. Chờ đem nguyện
vọng trong lòng toàn bộ nói cho Bồ Tát, Mộ Dung Thất Thất mở mắt ra, lại
phát hiện một tên yêu nghiệt xuất hiện ở trước mặt nàng.
“Vương gia –”
“Khanh Khanh, nguyện vọng năm mới của nàng có ta không?” Phượng
Thương có chút mong đợi, có chút nóng lòng, nhưng là vừa kiềm chế vội
vàng trong lòng, sợ Mộ Dung Thất Thất biết sẽ cười mình.
“Chàng nói đi?” Thấy Phượng Thương như vậy, Mộ Dung Thất Thất
cười khanh khách, vứt một cái mị nhãn cho hắn, hơn nữa tặng kèm theo
một cái đáp án lập lờ nước đôi .
Mộ Dung Thất Thất càng như vậy, Phượng Thương càng căng thẳng, dứt
khoát đem Mộ Dung Thất Thất ôm trong ngực, dùng áo choàng bao hai
người ở trong đó, “Khanh Khanh, nàng không trả lời ta, ta liền hôn ngươi!”
“A!” Bên ngoài áo choàng, Hoàn Nhan Khang kêu lên một tiếng. Lúc
Phượng Thương đem áo choàng bao quanh hai người bọn họ, đưa bọn họ
và những người khác ngăn cách đã khiến cho người bên cạnh chú ý.”Biểu
ca, ngươi không thấy trơ trẽn sao a?” Hoàn Nhan Khang khoa trương kêu
lên, người bên cạnh cười to.
“Vương gia –” Mộ Dung Thất Thất đỏ mặt lên, nàng không có ngờ tới
Phượng Thương ở trước mặt nhiều người như vậy, làm ra cái chuyện này.