QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 355

chương ba cuốn hồi ký của ông ta, và không một lần nào nêu lên chủ đề
cuốn sách của mình. Sau bữa trưa, bà ta biến vào phòng. Khi họ gặp nhau
trong bữa tối, họ nhận ra là bà Sherwood đã được mời ngồi ở bàn thuyền
trưởng.

Sau một đêm mất ngủ Keith và Kate xuống ăn sáng khá sớm, hy vọng

được biết quyết định của bà ta. Nhưng nhiều phút trôi qua và bà Sherwood
không xuất hiện, rõ ràng là bà ta đã dùng bữa sáng trong phòng.

“Có lẽ hành lý của bà ấy bị thất lạc,” bác sĩ Percival, con người luôn có

ích, phỏng đoán.

Trông Kate không tin tưởng lắm. Keith quay về phòng, đóng gói hành lý

và sau đó gặp Kate trên boong khi mũi tàu rẽ nước hướng về Hudson.

“Em có cảm giác chúng ta đã thất bại trong vụ này,” Kate nói khi họ đi

ngang qua tượng Nữ thần Tự do.

“Anh nghĩ có lẽ em đúng. Anh sẽ không bận tâm nhiều nếu nó lại về tay

Armstrong.”

“Việc chống lại anh ta trở nên quan trọng vậy sao?”
“Đúng. Em phải hiểu đó là…”
“Chào ông, ông Townsend,” một giọng nói vang lên cạnh họ. Keith từ từ

quay đầu lại và nhìn thấy bà Sherwood đang lại gần. Anh hy vọng bà ta
không nhận thấy Kate lúc này đang lẩn vào đám đông.

“Chào bà Sherwood,” anh trả lời.
“Sau khi cân nhắc,” bà ta nói. “Tôi đã đi đến một quyết định.”
Keith nín thở.
“Nếu ông chuẩn bị xong hai hợp đồng để tôi ký lúc mười giờ sáng mai,

sau đó ông sẽ có, nói như cách thô tục của người Mỹ, một vụ mua bán”.

Mặt Keith tươi rói.
“Tuy nhiên,” bà ta nói tiếp, “Nếu cuốn sách của tôi không được xuất bản

trong vòng một năm kể từ khi ký hợp đồng, ông sẽ bị phạt một khoản tiền
là một triệu đôla. Và nếu nó không lọt được vào danh mục sách bán chạy
của tờ New York Times, ông sẽ phải bồi thường hai triệu đôla.

“Nhưng…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.