QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 492

“Tốt lắm, Dick.” Peter nói. “Tôi không hề nghi ngờ là cuối cùng ông sẽ

thắng.”

“Với một giá đắt,” Armstrong vừa nói vừa mở chiếc ngăn kéo bàn trên

cùng.

“Không hoàn toàn là thế, Dick. O’Reilly đã nhượng bộ khi ông đe dọa

đóng cửa tờ báo. Ông đã điều khiển hắn ta khá tuyệt.”

“Peter, tôi cần ký một số séc.” Arsmtrong nói, “và vì anh là giám đốc

thứ hai duy nhất có mặt ở New York lúc này…”

“Tất nhiên.” Peter nói. “Tôi rất sung sướng được góp phần.”
Armstrong đặt lên bàn cuốn séc của quỹ trợ cấp và mở tờ bìa. “Khi nào

anh về London?” Ông hỏi khi vẫy Peter ngồi sang ghế của anh.

“Chuyến bay ngày mai.” Peter mỉm cười đáp.
“Vậy thì anh sẽ phải giải thích cho ngài Paul rõ tại sao tôi không tham

dự được cuộc họp Hội đồng Quản trị vào thứ Tư, như tôi rất muốn làm vậy.
Hãy bảo ông ấy rằng cuối cùng tôi đã thỏa thuận được với công đoàn
những điều khoản tuyệt vời, và rằng đến cuộc họp tháng sau chúng ta sẽ
được thấy một lượng tiền mặt khả quan.” Ông đặt tay lên vai Peter.

“Rất vui lòng, Dick.” Peter nói. “Vậy ông cần ký bao nhiêu tờ?”
“Có lẽ tốt nhất là anh nên ký thật nhiều khi còn ở đây.”
“Cả quyển à?” Peter vừa hỏi vừa vất vả ngồi xuống ghế.
“Đúng thế,” Armstrong đáp và đưa cho Peter chiếc bút. “Với tôi chúng

sẽ khá an toàn. Hơn thế, chẳng tờ nào trong số đó có thể rút được tiền nếu
tôi không ký thêm vào đó.”

Peter nở một nụ cười căng thẳng vì không vặn được nắp bút. Anh do dự

đến khi cảm thấy những ngón tay của Armstrong siết chặt quanh vai anh.

“Chức chủ tịch thường trực của anh sắp có thay đổi trong vài tuần nữa,

đúng không?” Armstrong nói.

Peter đã ký được 3 tờ séc đầu tiên.
“Còn Paul Maitland sẽ không ở đó mãi mãi được, anh biết đấy. Cuối

cùng, một người nào đó sẽ phải thay ông ta làm chủ tịch.”

Peter tiếp tục ký.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.