QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 491

“Đóng cửa tờ báo.” Russell bình tĩnh nói, “như ông nên làm thế vào

ngày đầu tiên của tuần thứ bảy. Tới lúc đó họ sẽ phải thỏa thuận với một
giá thấp hơn nhiều.”

“Nhưng nếu tôi làm theo lời khuyên của ông, chúng ta sẽ chẳng còn tờ

báo nữa.”

“Và tất cả chúng ta sẽ có một đêm ngon giấc.”
“Nếu ông muốn có một đêm ngon giấc thì ông sẽ có,” Armstrong nói.

“Tôi sẽ thỏa thuận. Trong thời gian trước mắt, đây là lối thoát duy nhất.
Cuối cùng chúng ta sẽ thắng họ, chắc chắn là thế. O’Reilly sắp đến ngày
tận thế rồi. Tôi chắc anh đồng ý với tôi chứ, Peter?”

Peter Wakeham chẳng nói gì cho mãi đến khi Armstrong quay hẳn sang,

lúc đó mới gật đầu rất hùng hồn.

“Nhưng ông sẽ tìm đâu ra 320 triệu đôla nữa?” Russell hỏi.
“Đó là việc của tôi,” Armstrong nói.
“Đó cũng là việc của tôi. Tôi sẽ cần tiền khi O’Reilly ký vào bản thỏa

thuận nếu không họ sẽ đình công ngay khi ta sắp sửa in số báo tiếp theo.”

“Anh sẽ có tiền,” Armstrong nói.
“Dick, vẫn chưa quá muộn…” Russell nói.
“Hãy thu xếp, và ngay bây giờ,” Armstrong quát.
Russell miễn cưỡng gật đầu khi Armstrong nhấc máy gọi thẳng xuống

chỗ Tổng biên tập. “Barney, có một tin tốt lành,” ông huênh hoang. “Tôi đã
thuyết phục được công đoàn rằng họ nên đồng ý với các điều khoản của tôi.
Tôi muốn có một câu chuyện trên trang nhất ngày mai nói rằng đó là một
chiến thắng. Nhờ trí thông minh và tài lãnh đạo tôi đã làm được điều mà
mọi người đều phải bó tay trong quá khứ.”

“Chắc chắn rồi, nếu đó là cái ông muốn, thưa ông chủ. Ông có muốn tôi

đăng chi tiết bản thỏa thuận không?”

“Không, không cần bận tâm đến chi tiết. Các điều khoản phức tạp đến

mức ngay cả độc giả của Wall Street Journal cũng không hiểu được chúng.
Dù sao đi nữa, sẽ chẳng có điểm nào làm công đoàn lúng túng.” Ông nói
thêm trước khi đặt máy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.