trong tiêu đề. Vì thế, tôi đã hỏi cô nghĩ sao về việc mình tập trung sâu vào
một chuyên môn và cô tỏ ra ngạc nhiên. So với đồng nghiệp, cô không xem
mình là chuyên gia, một phần vì Swanson dành thời gian giảng dạy cho
sinh viên đại học, công việc đòi hỏi liên quan tới Aristotle nhiều hơn. Cô
nói: “Tôi thấy hơi bực mình. Lẽ ra tôi nên làm việc gì đó chuyên biệt hơn”.
Dĩ nhiên, các ban học thuật không còn đơn thuần chia thành những phân
ngành, họ nâng việc đào sâu chuyên môn trở thành lý tưởng.
Cách này lại gây ra tác động không mong muốn. Như Karim Lakhani
nhìn nhận trong nghiên cứu InnoCentive của mình, chìa khóa để giải quyết
vấn đề một cách sáng tạo là khai thác những người ngoài ngành. Họ thường
sử dụng các phương pháp khác nhau để tránh khuyết điểm bó hẹp giải pháp
của “lĩnh vực gốc”. Đôi khi, lĩnh vực gốc có thể hạn chế đến mức một
người ngoại đạo với óc hiếu kỳ mới là người duy nhất tìm được lối thoát.
_____
Dòng tiêu đề email thu hút sự chú ý của tôi: “Vận động viên đoạt huy
chương Olympic và bệnh nhân mắc chứng loạn dưỡng cơ
1
xảy ra cùng một
đột biến.” Tôi vừa mới viết một cuốn sách về di truyền học và thể thao nên
nghĩ rằng email đó sẽ cung cấp một số bài báo mà tôi đã bỏ lỡ. Không, thay
vào đó, nó là thư của một bệnh nhân bị bệnh loạn dưỡng cơ, Jill Viles, một
phụ nữ 39 tuổi ở Iowa. Cô đã xây dựng lý thuyết tỉ mỉ kết nối việc đột biến
gen làm teo cơ bắp của mình với những triệu chứng của một vận động viên
Olympic chạy nước rút. Cô nói là sẽ gửi thêm thông tin cho tôi.
1
. Bệnh loạn dưỡng cơ (Muscular Dystrophy - MD) có nghĩa là tình
trạng cơ teo dần. Nói đến bệnh loạn dưỡng cơ là nói đến nhóm các bệnh di
truyền có đặc trưng bởi sự ốm yếu diễn tiến và sự thoái hóa của các cơ
xương có nhiệm vụ điều khiển cử động. (ND)
Tôi rất mong đợi lá thư hoặc có thể là một số tin tức. Tôi nhận được
xấp ảnh gia đình gốc, hồ sơ bệnh án chi tiết và tập tài liệu dài 19 trang được
đóng gói, thể hiện sự đột biến gen theo vị trí DNA cụ thể. Viles đã tự chuẩn
bị tài liệu rất công phu.