RANGE - HIỂU SÂU BIẾT RỘNG KIỂU GÌ CŨNG THẮNG - Trang 313

yêu cầu các nhà khoa học phải cung cấp bằng chứng rằng những nghiên
cứu của họ là có ứng dụng tức thời và hữu hình”. Đó chẳng khác gì việc
yêu cầu chúng ta phải tập trung sớm và đi sâu vào một lĩnh vực ngay từ
đầu; các nhà thám hiểm phải theo đuổi các mục tiêu chuyên môn sâu đặt
nặng tính siêu hiệu quả đến mức họ có thể nói trước những gì họ sẽ phát
hiện thấy trước khi thực sự đi tìm kiếm.

Giống như Casadevall, Ohsumi biết rằng mục tiêu cuối cùng là phải

ứng dụng được các thành quả khoa học vào thực tế, nhưng câu hỏi là làm
thế nào để đạt được điều đó một cách tốt nhất. Không thiếu các tổ chức chỉ
chuyên chú tập trung vào ứng dụng. Trong cuốn sách này đã xuất hiện kha
khá đơn vị như thế. Tại sao phải ép giới nghiên cứu chuyên môn hóa theo
cách đó? Việc cho phép “tự do trí tuệ” nghe có vẻ cực kỳ kém hiệu quả,
giống như việc cho phép các cầu thủ bóng đá phát triển một cách tự do mà
đúng ra những cầu thủ này phải luôn luyện tập những kỹ năng cụ thể. Mọi
chuyện chỉ rõ ràng khi có người thực sự dành thời gian nghiên cứu về
những bước tiến đột phá trong khoa học, hoặc quá trình phát triển của
những cầu thủ làm nên chiến thắng World Cup vào năm 2014 của đội tuyển
Đức theo đó “những cầu thủ này ít tham gia các hoạt động rèn luyện theo
quy củ… mà chủ yếu họ dành thời gian để chơi bóng trực tiếp”.

Về cơ bản, việc tập trung siêu chuyên môn hóa đã thúc giục chúng ta

tích cực hướng đến hiệu quả trong công việc – đó là cách hiệu quả nhất để
phát triển kỹ năng cho một bộ môn thể thao, lắp ráp sản phẩm, học chơi
một nhạc cụ hoặc triển khai một công nghệ mới. Tuy nhiên chúng ta cũng
cần phải cho phép thực hiện nhiều hoạt động mà trước mắt là không hiệu
quả. Sự thành công của phương pháp kiểu Polgar, trong đó chỉ tập trung
phát triển vào một lĩnh vực sắc bén duy nhất, thật ra chỉ áp dụng được trong
một môi trường học tập thuận lợi và khá hạn hẹp.

“Khi anh vượt qua các giới hạn, rất nhiều hoạt động chỉ là để thăm dò.

Nó tất nhiên phải không hiệu quả,” Casadevall bảo tôi. “Không còn ai dành
thời gian để chuyện trò và tổng hợp thông tin nữa. Mỗi người tự lấy đồ ăn
trưa và mang nó vào phòng làm việc. Họ cảm thấy ăn trưa cùng nhau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.