RANH GIỚI - Trang 1000

- Vậy thì làm sao Hiếu có thể vào đó được? - Hòa nhíu mày.

- Cách tốt nhất là không để cho người nhà chị Ngọc nhận ra anh ấy.

Trong tình hình hiện tại, ngay cả em chơi thân với Ngọc bao lâu mà giờ
cũng còn không dám đối diện với mẹ bạn ấy nữa! - Lê Chi nghẹn ngào.

Tôi cúi gằm mặt xuống, cố gắng ngăn không cho những giọt nước mắt

đang chực tuôn rơi.

- Mẹ Ngọc! Cô ấy... cô ấy sao rồi? - Tôi ngập ngừng.

- Tình thần tệ lắm anh, bác ấy đã không thể trụ nổi sau những nỗi đau

liên tiếp. Hiện tại hình như vẫn đang nằm ở nhà và luôn phải có người bên
cạnh chăm sóc.

Tôi ngồi thừ ra, không biết phải nên nói thêm gì nữa.

- Vậy giờ chắc hẳn các bạn đã có kế hoạch?

- Vâng! - Lê Chi trả lời Sơn rồi quay sang tôi.

- Anh đừng lo lắng gì cả! Ngọc đã ổn rồi. Giờ các anh cứ về khách sạn

nghỉ ngơi, khi nào thu xếp xong bọn em sẽ điện lại. Thôi bọn em xin phép
nhé!

Nói xong Lê Chi và Nhi đứng dậy chào chúng tôi.

- Anh cảm ơn! - Tôi ngẩng mặt lên gật đầu chào lại.

- Chắc anh Hiếu không nhận ra em đâu nhỉ? - Lê Chi khẽ mỉm cười.

- Chúng ta đã từng gặp nhau? - Tôi sửng sốt.

- "Rau cải luộc, gà rang, cà ghém, muối lạc, và… tình yêu!" - Lê Chi

nháy mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.