RANH GIỚI - Trang 1001

Tôi ngớ người ra.

- Em ở trong nhóm bạn có mặt cùng Ngọc tại nhà hàng hôm đó. Nhưng

có lẽ khi ấy tâm trí anh đang dồn hết vào Ngọc nên không nhận ra là đúng
thôi.

Tôi bần thần, những hình ảnh của ngày gặp lại bỗng chốc ùa về.

- Có những điều tưởng chừng đơn giản và vô nghĩa, nhưng đôi khi nhìn

lại mới thấy được những giá trị vĩnh cửu không thể đong đếm được. Tình
yêu của hai người thật dễ khiến cho người khác phải ngưỡng mộ và... cả
ghen tị nữa. Thui bọn em đi đây, các anh đợi tin nhé!

Lê Chi và Nhi vẫy chào chúng tôi một lần nữa rồi cả hai rảo bước ra

cửa.

Tôi ngoảnh nhìn theo, những bồi hồi xúc động lại len lỏi giữa tâm trạng

đang ngổn ngang những rối bời. Trời vẫn đang đổ mưa, âm hưởng bản nhạc
Trịnh vẫn đang du dương xoáy vào lòng những khắc khoải khôn nguôi, tàn
thuốc cháy dở bên ly cafe sữa đá ngọt đắng... dư vị của nỗi nhớ, hay của
những yêu thương mong manh cuộn lên theo làn khói phảng phất tan dần
vào khoảng không, khiến góc tĩnh lặng của Sài Gòn bỗng trở nên mênh
mông vô tận...

***

- Chào bác sĩ!

Anh bác sĩ trẻ gật đầu chào lại người nhà bệnh nhân đang đứng ngồi

ngoài hành lang.

- Bác sĩ ơi! Tình hình cháu nhà tôi khi nào mới có thể xuất viện ạ? - Một

phụ nữ với khuôn mặt khắc khổ chạy theo hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.