RANH GIỚI - Trang 1002

- Bệnh nhân Nhí ở Cần Thơ đúng không?

- Dạ!

- Sáng mai chúng tôi sẽ kiểm tra lại, không vấn đề gì thì trưa mai sẽ làm

thủ tục cho về, hai tuần sau quay lại tháo chỉ.

- Dạ! Cảm ơn bác sĩ! - Người phụ nữ cúi đầu cảm ơn rối rít.

Đi được một đoạn, anh bác sĩ ghé sát vào “cậu điều dưỡng” bịt khẩu

trang kín mít đang khệ nệ đẩy xe thuốc đi bên cạnh.

- Chú có tối đa 5 phút, nhưng tầm giờ này Ngọc có lẽ đã ngủ say sau khi

tiêm một liều an thần rồi, tuyệt nhiên không được đánh thức, tránh xúc
động mạnh. Hiểu không?

- Dạ!

Tôi khẽ gật đầu. Anh bác sĩ đó chính là anh Toàn, người yêu của Nhi.

- Đáng lẽ nên để sức khỏe của bạn ấy ổn ổn đã rồi vào, nhưng xem

chừng chú không đợi được.

- Dạ, em chỉ muốn xem qua tình hình tận mắt cho yên tâm, chứ cứ ở

ngoài nghe ngóng như vậy thì chắc em chết mất. Suốt cả đêm hôm qua rồi
cả ngày hôm nay em cứ phải đếm từng giây rồi.

(Đêm qua với tôi là một đêm trắng, trằn trọc không sao chợp mắt nổi.

Sau khi tạm biệt Lê Chi, cả đêm cứ mong ngóng điện thoại mà chẳng thấy
đâu cả. Ngày hôm sau điện cho Chi thì lần nào cũng là "Từ từ" rồi "Đợi bọn
em thu xếp", “Ngọc tỉnh rồi”, "Ngọc vẫn ổn" ..v..v.. Những lời trấn an đó
chẳng thể xua tan đi nhưng lo âu và sốt ruột đang ngày một dâng lên cồn
cào trong lòng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.