RANH GIỚI - Trang 1040

- Như những giọt nước mắt vậy! - Nàng cũng đưa tay hứng một vài giọt,

giọng trầm ngâm.

- Sao liên tưởng buồn vậy em? - Tôi ngoảnh sang nàng mỉm cười.

- Khung cảnh đẹp, nhưng em vẫn thấy một cái gì đó man mác buồn!

- Em đang lo lắng điều gì?

- Tất cả!

- Anh thấy đấy, mỗi khi có một cơn gió thổi qua, nó lại rơi rớt xuống. Bỏ

lại chiếc lá trong nỗi cô đơn buồn tủi! - Nàng cảm thán nói tiếp.

- Này! Không chơi trò ám chỉ và liên tưởng nữa! Vui lên nào! - Tôi đưa

tay kéo nàng ôm vào lòng.

- Nếu không có cơn gió, thì khi nắng lên, giọt sương cũng sẽ bốc hơi. Số

phận đã định sẵn như vậy rồi. Em sao cứ phải lăn tăn nhỉ? - Tôi hôn nhẹ lên
mái tóc nàng.

- Em hiểu, nhưng vẫn cảm thấy gợn lên một nỗi mong manh ám ảnh day

dứt trong lòng chẳng thể nguôi ngoai được. - Nàng thở dài.

- Em vẫn lo lắng chuyện chúng mình bỏ nhà đi qua đêm?

- Bỏ nhà đi qua đêm? - Nàng có vẻ ngạc nhiên.

- Mọi chuyện rồi sẽ qua thôi, bố mẹ em chỉ là mâu thuẫn nhất thời. Chắc

họ đã làm lành và đang nhốn nháo đi tìm em đó!

- Anh nói gì em không hiểu?

- Ơ ! Hôm nay lại biết đùa dai ghê nhỉ? Thôi vào nhà đi, bà đang đơi

cơm đó. Ăn cơm xong, chúng ta sẽ trở về nhà, rồi mọi chuyện sẽ qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.