RANH GIỚI - Trang 1114

- Đã về tới Hà Nội rồi sao? - Bất giác tôi lẩm nhẩm một câu hỏi vô

nghĩa.

- Về mặt thể xác thì đúng là như thế! - Hòa phì cười.

Tôi ngoảnh sang nhìn Hòa, thấy Sơn ngồi kế nó đang chống cằm nhìn ra

cửa sổ máy bay. Nét mặt có vẻ trầm tư.

...bao nhiêu nỗi nhớ...

...bao nhiêu nỗi nhớ...

Cơn mưa mỗi lúc một dày hơn, trong cái ký ức của đêm hôm ấy...

Sơn ngồi gác chân lên nhánh cây, co ro và ướt sũng. Nó ngoảnh nhìn vế

phía lan can, Tiên vẫn đứng đó, khá khẩm hơn với một chiếc ô, chẳng biết
làm gì hơn việc ngắm nhìn những hạt mưa vẫn đang tí tách rơi, trong nhạt
nhòa đêm vắng.

Còn hai thằng bạn với nhiệm vụ "chim mồi" kia nữa. Hẳn là đang đứng

khép nép dưới một mái hiên nào đó đếm thời gian lặng lẽ trôi.

Trong cơn mưa ấy, tôi đang đứng ở đâu?

Hẳn là nơi thuộc về nỗi nhớ... trong căn phòng tối...

Tôi đứng chôn chân với thực tại lúc ấy, khi nàng nhắc về nỗi nhớ, những

mảnh hồi ức xưa lại ùa về, kết nối lại trong tâm trí thành một con đường mà
tôi đang chạy trên đó, chạy mải miết. Bắt đầu kể từ lúc tôi chìm đắm vào
đôi mắt nàng của cái lần đầu tiên gặp. Tôi cứ chạy, vừa chạy vừa ngoảnh
nhìn những hình ảnh kỷ niệm hiện ra ở hai bên đường, sân trường, lớp học,
cây bàng, căn phòng của nàng, rồi hồ nước, hoàng hôn, ngôi nhà tranh... tất
cả đều trôi lại phía sau và mỗi thứ lại kéo đi của tôi một sự lưu luyến xen
lẫn với những tiếc nuối khôn nguôi....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.