RANH GIỚI - Trang 151

_Loạt ...soạt ..!

Bỗng có tiếng động làm tôi sực tỉnh , tôi và nàng cùng với cái lớp học

ồn ào , hỗn loạn biến mất . Không gian im lặng , trống trải của thực tại lại
bao trùm , tôi bần thần quay sang , bỗng tôi há hốc mồm . Có tin được
không ? Thằng Sơn ! Nó đang cặm cụi kê lại bàn ghế .Tôi dụi mắt nhìn kỹ
lại , thấy nó vẫn đang loay hoay làm cái việc mà từ lúc tôi biết nó đến giờ
chưa bao giờ thấy nó đụng tay đụng chân vào , thật không thể tin được !!??

_Mày hôm nay bị làm sao vậy ? Tao thấy có biểu hiện lạ , có cần tao đưa

đi khám bác sĩ không ? - Tôi tròn mắt nhìn nó .

_Đại ca ! Giúp em đi ...-Nó chẳng nhìn tôi , vẫn cắm cúi kê bàn , kéo

ghế một cách cần mẫn .

Tôi tủm tỉm cười , "đúng là sự đời khó lường thật" , rồi cũng nhảy xuống

kê cùng nó . 2 thằng miệt mài một lúc , 2 dãy bàn ghế đã thẳng tắp . Nó xoa
xoa 2 bàn tay đầy bụi có vẻ rất hài lòng .

_Đại ca đi giặt giẻ lau rùi lau bàn đi , em chạy ra cầu thang lấy chổi !

Nói xong nó chạy biến đi trước ánh mắt vẫn còn đang ngơ ngác của tôi .

Tôi khẽ lắc đầu chép miệng rồi cũng làm theo lời nó , mang cái giẻ lau
xuống bể nước giặt . Quay lên thấy cu cậu đang cắm cúi ...quét phòng . Tôi
cũng chẳng muốn bình luận thêm gì nữa , lẳng lặng thực hiện nghĩa vụ mà
nó đã giao phó ...hjx... dù sao cũng là một cách để tri ân cái nơi đã cùng với
chúng tôi đi hết những ngày tháng cuối cùng của cuộc đời học sinh ...

2 thằng mỗi thằng một việc , thi thoảng tôi lại liếc ánh mắt lạ lẫm về

phía nó , không còn hình ảnh của một thằng phá phách quậy nhất lớp ngày
nào nữa ...giờ đây ...phải chăng đấy chính là "khoảng lặng" trong lòng nó ??
Có lẽ vậy , tôi khẽ mỉm cười rồi cúi xuống tập trung vào phần việc của
mình .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.