RANH GIỚI - Trang 37

_Hiếu ...không ...không !

Cũng may là bà nội nàng bị nặng tai không thì đã nghe thấy tiếng thét

của nàng. Tôi ghì nàng trong lòng mà tim đập thình thịch , vì ...không biết
nên làm gì tiếp theo . Lúc này nỗi sợ hãi và hối hận đã lấn át hết cảm xúc
của tôi , tôi chỉ sợ nàng sẽ vùng vẫy ra được và chạy xuống mách người lớn
là tôi tiêu đời , tim tôi thậm trí còn đập mạnh hơn nàng , tôi còn run bắn cả
người lên ...Rồi tôi thấy nàng chống cự yếu dần , người nàng cứ mềm dần
trong tay tôi , bỗng nhiên nàng bật khóc tức tưởi . Cảm giác sợ hãi và lo
lắng choáng ngợp tâm hồn tôi , cũng chẳng biết phải làm sao nữa cả nên tôi
cũng ...bật khóc theo !! Thậm trí có lúc còn khóc to hơn cả nàng (Giờ nghĩ
lại mới thấy mình thật giống Chí phèo quá ) . Đang lúc mếu máo nước mắt
nước mũi đầm đìa thì một bàn tay nhỏ nhắn bụm miệng tôi lại , tôi nín bặt
mở mắt ra , qua làn nước mắt tôi thấy nàng đang ngước nhìn tôi , đôi mắt
vẫn mọng nước và nước mắt khiến tóc nàng hơi bết vào má , khiến cho
nàng càng thêm kiều diễm , tôi nhìn nàng với đôi mắt của một kẻ hối lỗi ,
nhưng vẫn ko dấu được vẻ đắm đuối của một gã si tình . Nàng cựa nhẹ và
nói khẽ :

_Hiếu ..buông Ngọc ra đã ...Ngọc sắp nghẹt thở rồi ...!

Tôi giật nảy người và thấy mình vẫn đang ôm chặt nàng , nhẹ nhàng tôi

buông nàng ra . Tôi cúi gằm mặt xuống ko giám nhìn thẳng :

_Hiếu xin lỗi ...chắc Ngọc đang giận Hiếu lắm ...Hiếu .... !

Nàng thỏ thẻ :

_Ngọc không giận Hiếu ...nhưng khi nãy Hiếu làm Ngọc sợ lắm Hiếu

biết không ?

Tôi lắp bắp :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.